Vương Đại Phát không kìm nổi hít vào một hơi lạnh.
Trái tim bao năm nay đã kết thành sắt thép, không rõ nguyên nhân vì sao, đột nhiên có sự kích động cứ đập thình thịch không ngừng, dòng máu vốn bình ổn bỗng có cảm giác sôi trào!
- Nếu, thực sự đệ có thể làm được... thật sự có thể chọc thủng cái lưới trời lồng lộng của ngày hôm nay, vậy lão ca sẽ cùng tung hoành với đệ một cách oanh liệt, cũng có làm sao?
Vương Đại Phát híp mắt, đứng dậy, đi về hướng phòng tối. Tới lúc y phải làm một số việc rồi.Nếu đã muốn cùng chọc thủng lưới trời này với Sở Mặc, thì đâu có đạo lý để một mình Sở Mặc gánh vác hết toàn bộ chứ?
- Ta cũng phải làm một chút gì đó mới được!
Vương Đại Phát lẩm bẩm nói, khi vẫn chưa vào hẳn địa đạo.
Một thương nhân lợi hại thực sự, thời khắc mấu chốt, phải có dũng khí đoạt lấy.
......
Nhìn Sở Mặc đi đường có cảm giác không nhanh nhưng thật rakhông hề chậm, đi một hồi cũng tới cửa thành.
Cửa thành đã đóng cửa từ sớm, binh sỹ canh thành thấy Sở Mặc, nhanh chóng hét to với Sở Mặc từ đằng xa:
- Cửa thành đã đóng, mau trở về đi. Nếu muốn rời thành, sáng mai hãy tới!
Binh sỹ canh thành không hề quen biết Sở Mặc, nhưng có không ít người muốn ra khỏi thành ban đêm. Vì vậy, binh sỹ canh thành cũng không quá để ý Sở Mặc.
Sở Mặc cười cười, tay giơ một miếng lệnh bài:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864105/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.