Sở Mặc nói:
- Sư phụ ta hành tung bất định, hơn nữa gần như chẳng giao tế gì với thế gian này. Ta muốn gặp mặt cũng vô cùng khó khăn.
Đạm Đài tiên sinh gật đầu:
- Kỳ nhân tính tình như vậy, cũng là điều đương nhiên.Sở Mặc nói:
- Như thế này đi, chút nữa ta chuẩn bị một phương thuốc, Hoàng thượng chuẩn bị dược liệu theo phương thuốc này. Có một số dược liệu ta có, nhưng có một số... vượt quá khả năng của ta.
Hoàng thượng gật đầu, y biết Sở Mặc luyện thuốc cho Hạ Kinh, có lẽ trong tay vẫn còn một chút dược liệu. Liền nói:
- Ngươi cứ liệt kê tất cả các thứ cần ra, nếu có thể tìm được, ta nhất định sẽ tìm.
Hoàng thượng với nói vừa quay về hướng Đạm Đài tiên sinh:
- Tiên sinh hãy kiên trì một chút, ta nhất định sẽ cố gắng hết sức.Đạm Đài tiên sinh gật đầu:
- Không sao, kéo dài thêm một khoảng thời gian nữa, chắc là không có vấn đề gì.
Rồi lại nói với Sở Mặc:
- Làm phiền tiểu hữu rồi.
Sở Mặc cười nói:
- Tiên sinh trấn thủ hoàng cung, vì sự yên ổn của Đại Hạ mà trả giá không biết bao nhiêu, vãn bối tâm phục khẩu phục. Vì vậy, Đạm Đài tiên sinh cứ yên tâm, vãn bối nhất định sẽ cố gắng hết sức.
Trong mắt Đạm Đài tiên sinh lộ ra vài phần cản động, chủ động nói:
- Nghe nói tiểu hữu muốn thành lập học viện? Nếu lão phu có thể phục hồi, nhất định sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864099/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.