<!---->- Nhưng trẫm lại chưa từng có nghĩ tới, người trong môn phái, lại đến mức không kiêng nể gì hết cả!
Trong mắt Hoàng Thượng, hiện lên một chút sự giận dữ, đồng thời mơ hồ, dường như còn có mấy phần hối hận. Người cũng không biết rằng, môn phái mà người nói không kiêng dè gì, với Sở Mặc cũng đã gặp qua. Càng không biết nữ nhân mạnh mẽ cứng rắn bá đạo hống hách kia, đã bị Sở Mặc mắng cho một trận.
Đối mặt với lời nói thầm của Hoàng Thượng, Sở Mặc im lặng, đối với chuyện Hoàng gia, hắn hoàng toàn không có hứng thú dính vào.
- Trẫm kỳ thật biết, Hạ Hùng đi tìm ngươi.
Hoàng thượng đột nhiên mở miệng nói.
Sở Mặc hơi ngẩn ra, lập tức cười cười:
- Hoàng thượng anh minh!
- Anh minh cái gì? Anh minh con của mình đủ thông minh sao?
Trên mặt Hoàng thượng, lộ ra một chút nụ cười tự giễu, lập tức nói:
- Kỳ thật cho tới nay, trẫm chỉ biết, Hạ Hùng so với Hạ Anh thông minh hơn rất nhiều!
Sở Mặc gật gật đầu.
Hoàng thượng dừng bước lại, nhìn Sở Mặc:
- Nhưng trẫm... Lại không nghĩ cho nó trở thành Thái Tử!
Khóe miệng Sở Mặc giật giật:
- Thần tuổi còn nhỏ, gì cũng không hiểu... những lời này của Hoàng Thượng... không nên nói với thần?
- Vậy trẫm phải nói với ai?
Trong con ngươi Hoàng thượng, đột nhiên hiện lên một chút vẻ cô đơn, hạ giọng nói:
- Trẫm... là có thể nói với Hứa Thủ Phụ? Hay là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864097/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.