Cho nên, lão già này bị ngạc nhiên đến mức không nói lên lời rồi.
Một loại khiếp sợ từ trong tâm khảm!
Toàn thân ngay đơ ra như một khúc gỗ!Trong mắt tràn đầy sự khó tin, ngơ ngác nhìn thanh niên trước mắt, há hốc miệng:
- Ngươi là quái vật hay sao? Làm sao có thể đỡ được một chưởng này của ta?
Y còn đang bận ngây người, Diệu Nhất Nương bên này lại nhìn thấy Sở Mặc vì chắn cho Sở Yên mà bị trọng thương, thì hoàn toàn phát điên lên rồi!
Lão già cứ vẫn ngây người, nhưng đang ở trạng thái điên cuồng như Diệu Nhất Nương cũng không chút do dự.Nhát kiếm này chỉ đâm vào bả vai, không xuyên qua được khung xương rắn chắc của Kim Thạch Chi Cảnh trên cơ thể lão già kia.
Nhưng nhát kiếm tiếp theo... nàng lại nhắm thẳng về phía cổ của lão!
Mà lúc này, trong chớp mắt lão già còn đang bị phân tâm bởi cú sốc, khi chưởng của lão đánh ra không chỉ bị đối phương ngăn lại, mà đối phương còn không chết.
Keng!
Thanh kiếm trong tay Diệu Nhất Nương phát ra một âm thanh nhưrồng cuốn hổ gầm.
Rốt cuộc lúc này lão già hơi hơi tỉnh táo lại. Trong phút chốc, tròng mắt y trào lên sự sợ hãi vô tận.
Miệng hơi há. Dường như muốn nói câu gì.
Nhưng.
Đã muộn rồi!
Một ánh sáng rực rỡ từ đường kiếm lóe lên sau lưng lão.Hai mắt chói lòa!
Cho dù là thân xác của Kim Thạch Chi Cảnh cũng không thể ngăn nổi một nhát kiếm chứa đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864077/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.