Chương trước
Chương sau
Người nói chuyện là vị Tống đại nhân, từ quan phục có thể nhìn ra làmột đại quan tam phẩm, là Hộ bộ thượng thư Đại Hạ. Ông ta nhìn thoáng qua Sở Mặc đang ở bên kia một cái, nhàn nhạt nói:

- Tấm thiệp mời kia so với tấm trong tay ta... quy cách cao hơn một cấp! Thông thường, chắc là nhị phẩm... mới có thiệp mời đó.

Ặc!

Đám người vây xem kia toàn bộ không nhịn được mà hít một hơi khí lạnh.

Hôm nay có thể xuất hiện ở nơi này bất kỳ người nào, thân phận địa vị cũng đều không thấp, ai mà không hiểu điều này? Ngay lập tức tất cảđều ngạc nhiên nghi ngờ mà nhìn Sở Mặc.

Thiếu niên này... có tư cách gì cầm thiệp mời của quan viên nhị phẩm mới có, tham gia vào dạ tiệc năm mới?

Tên thị vệ này nhìn hồi lâu cũng không thể phát hiện ra chút dấu vết giả mạo nào. Thiệp mời là thật, người... gã cũng biết, như thế thì dĩ nhiên là không có đạo lý nào không thả người rồi.

Nhưng mà người trong tay người này, trước không nói tới cáo trạng, đây rõ ràng là tới đây gây chuyện... Nếu như thả hắn đi vào trong, nhỡ mà xảy ra chuyện gì, một tên thị vệ cung đình như gã hiển nhiên làkhông kham nổi trách nhiệm này.

Sở Mặc nhìn thoáng qua tên thị vệ này một cái:

- Ta có thể vào chưa?

- Điều này... Sở công tử, không phải tiểu nhân gây phiền phức cho ngài đâu... ngài đây... mang theo một người... như thế không ổn ạ!

Thị vệ nhỏ giọng nói:

- Nếu không thì, có chuyện gì, ngài có thể để ngài mai rồi nói được không?

Sở Mặc nhìn tên thị vệ này:

- Loại thiệp mời này của ta, đừng nói là mang theo một người, cho dù mang theo 5 người đi vào cũng không thành vấn đề, đúng không?

- Là như thế... nhưng mà?

Tên thị vệ này nhìn trong tay Sở Mặc vẫn tóm người nọ đang hôn mê, vẻ mặt hơi khó xử.

Sở Mặc nhìn gã một cái:

- Chuyện này, không liên quan đến ngươi, có thế nào cũng sẽ không đổ lên đầu ngươi đâu.

Nói xong mang theo người này, vòng qua tên thị vệ đi vào bên trong.Tên thị vệ này còn muốn nói điều gì, người đi cùng bên cạnh nhỏ giọng nhắc nhở:

- Không liên quan tới ngươi, ngươi làm sao cứ khăng khăng với suy nghĩ của mình như thế?

- Nhưng hắn đây...

Tên thị vệ này đích thực là một người nghiêm túc, nghĩ thả Sở Mặc đi như thế là không đúng.

Lúc này, tên Hộ bộ thượng thư Tống đại nhân kia cười híp mắt đi tới, mấy tên thị vệ ngay lập tức hành lễ. Tống đại nhân mỉm cười nói:

- Chuyện này ta có thể làm chứng cho ngươi, không có liên quan gìtới các ngươi hết, Sở công tử nếu đã cầm thiệp mời cấp bậc cao, dẫn người đi vào trong... cũng rất bình thường!

Không ít người không nhịn được mà cười thầm trong lòng: Bình thường cái rắm! Tống đại nhân lời nói của đại nhân thật là oai, chỉ có điều ngài nói như vậy, vẫn là giải vây cho mấy tên thị vệ này.

Vị Tống đại nhân này rất nhiều người đều biết, là học trò của người đúng đầu nội các đương triều Hứa Trung Lương, cũng là học trò duy nhất được đề bạt cho tới hôm nay của Hứa Trung Lương.

Quan hệ của Sở Mặc với thập công tử Hứa gia rất hợp ý nhau, ởthành Viêm Hoàng cũng không phải là bí mật gì cả, như thế tính ra Tống đại nhân giúp Sở Mặc nói chuyện cũng là hợp tình hợp lý.

Tống Ngộ nhìn Sở Mặc mang theo một tên tráng hán trưởng thành như là xách một con gà, đi về phía đại sảnh yến hội, thầm nghĩ trong lòng:

- Lão sư nói tên tiểu tử này không chỉ thực lực hơn người, hơn nữa chỉ số thông minh cũng cực cao, như thế thì... làm việc sẽ phải có chừng mực nhỉ? Ta đây coi như là thay hắn bảo đảm!

Vào giờ phút này, trong đại sảnh yến hội của Hoàng cung đã đèn đuốc sáng trưng, tiếng người huyên náo.Thân phận giống nhau, người cùng bè cánh thì ở chung một chỗ; Thanh niên ở một chỗ; một vài phu nhân được phong hào cũng căn cứ vào giao tình mà ở chung một chỗ; toàn bộ đại sảnh yến hội đặc biệt náo nhiệt.

Nhưng không khí này rất nhanh đã bị phá vỡ.

Sở Mặc toàn thân sát khí, mang theo tên võ giả cấp một này vừa đi vào ngay lập tức đã hấp dẫn vô số ánh nhìn của mọi người.

Mọi người đều ngây ngốc nhìn người toàn thân trang phục bắt măt đứng ở cửa kia, khắp người đều là bụi bặm, dáng người cao ngất, mặt mày anh tuấn nhưng đôi mắt mang ánh sáng trong trẻo lạnh lùng cùng vẻ tức giận... Thiếu niên kia tay trái còn mang theo một người, tay phải giơ lên một thanh trường đao.

- Công bộ thị lang Triệu Nghị, cút ra đây cho ta!

Một tiếng gầm lên này của Sở Mặc vang vọng toàn bộ đại sảnh yến tiệc.

Một vài người không nhìn thấy bên này, đang trò truyện với nhauthật vui vẻ, bị một tiếng nói của Sở Mặc dọa cho run run một trận, rối rít nhìn về phía cửa vào bên này.

Công bộ thị lang Triệu Nghị đang cùng Thái Tử, Nhị hoàng tử và Tam hoàng tử ở cùng một chỗ cũng bị tiếng nói như sét đánh này của Sở Mặc dọa cho bối rối, cả người không nhịn được run mạnh một cái, nhìn về phía cửa bên này trông thấy Sở Mặc rồi, đầu tiên là ngẩn ra, sau đó nhìn thấy trong tay Sở Mặc mang theo người kia, sắc mặt ngay lập tức đại biến.

Tam hoàng tử Hạ Hào nhướng mày, cách rất xa nổi giận quát lên một tiếng:

- Vật nhỏ nhà ai, làm sao lại vào được đây? Vô lễ như thế cũng không nhìn xem đây là chỗ nào?

Một tiếng này giống như tiếng sấm rền vang dội, nổ tung ở đại sảnh yến hội này, đâm vào trong tai của rất nhiều người đã che tai lại.

- Công bộ thị lang Triệu Nghị! Cút ra đây cho ta!

Sở Mặc căn bản không để ý tới Tam hoàng tử Hạ Hào mà giọng nói lạnh lẽo lần nữa nổi giận gầm lên:

- Dám làm không dám chịu sao? Cút ra đây!

Nói xong, Sở Mặc túm cổ áo của tên võ giả cấp một mang trong taylên, dựng thẳng cơ thể của hắn, sau đó cắm Thí Thiên xuống đất, gạch vô cùng cứng rắn ở trước Thí Thiên giống như đậu hũ vậy, trực tiếp bị đâm thủng.

- Ba!(Tiếng tát)

Sở Mặc giơ tay lên cho gã một cái tát, ra tay đánh tỉnh người, căn bản không cho gã kia thời gian phản ứng đã lạnh lùng hỏi:

- Nói, ai phái ngươi tới hại ta?

- Sở thiếu... Sở thiếu... Chuyện không liên quan đến ta, là Công bộ thị lang Triệu Nghị Triệu đại nhân phái tới... Ta không biết gì cả!Tên võ giả cảnh giới đầu này bị một cái tát của Sở Mặc đánh cho tỉnh, căn bản không biết đây là chỗ nào, tưởng là vẫn còn đang ở hẻm nhỏ hẻo lánh kia, lập tức la lớn.

Vù vù!

Đại sảnh yến hội hoàng gia vào lúc này đã tụ tập hơn nghìn người.

Tiếng nói của tên võ giả cấp một này vang vọng, buột miệng nói ra những lời này khiến cho tất cả mọi người đều sợ ngây người, sau đó đều rối rít nhìn về phía Công bộ thị lang Triệu Nghị đứng ở bên người Thái tử.Công bộ thị lang Triệu Nghị năm nay hơn bốn mươi tuổi, y phục toàn thân đẹp đẽ, tác phong nhanh nhẹn, vô cùng nho nhã.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.