Xe ngựa chạy trên đường, vô cùng vững vàng, không cảm giác được một chút xóc nảy nào.
Sở Mặc dựa vào nhuyễn tháp, hơi nhắm mắt lại, ở trong lòng suy nghĩ vể nghi thức thụ huân một hồi, nhìn thấy Hoàng thượng và Phương nguyên soái, chính mình phải nói gì làm như thế nào. Một vài kiến thứcvề lễ tiết, Sở Mặc đã từ nhỏ học thuộc rồi, nhưng tiếp xúc trực tiếp với nhân vật lớn cao cao tại thương như Hoàng thượng và Phương Minh Thông thế này lại là lần đầu tiên.
- Chắc là không khác biệt lắm với người Hứa gia nhỉ...
Sở Mặc suy nghĩ trong lòng.
Lúc này Sở Mặc cảm giác được xe ngựa dường như vòng qua mấy khúc ngoặt, mà mấy khúc ngoặt này...trong trí nhớ của Sở Mặc cũng không phải là hướng đi Hoàng thành!
Dạ tiệc năm mới hàng năm đều bày trí ở đại sảnh yến hội của Hoàngthành. Đại sảnh này có thể chứa được hơn hai ngàn người cùng lúc dùng cơm, là đại sảnh yến hội lớn nhất thành Viêm Hoàng.
- Chẳng lẽ lại đổi chỗ?
Xe ngựa không có cửa sổ, không có cách nào dùng mắt để nhìn trực tiếp bên ngoài.
Sở mặc nhíu nhíu mày, ngay sau đó ý nghĩ vừa động, hắn dùng ngọc nhìn người đánh xe ở bên ngoài một cái.
- Hoàng cấp tầng ba, sức khỏe cấp 2, không có bệnh.
Ngọc đưa ra thông tin rất đơn giản nhưng lại khiến cho Sở Măc cóphần cảm thấy kỳ quái. Bởi vì ngay cả hoàng thất cũng không thể dùng một người có đẳng cấp võ giả đến làm người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864026/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.