- Thực ra ta…cũng thích ngươi một chút.
Vẻ mặt Kỳ Tiêu Vũ rất ngây thơ, nàng nhìn Sở Mặc nói.
- Như vậy có nghĩa là…ngươi đồng ý cùng ta về nhà gặp ông nội? Đồng ý làm vợ ta?
Sở Mặc trợn to hai mắt, có chút không dám tin nhìn Kỳ Tiêu Vũ.
Kỳ Tiêu Vũ trợn mắt, không thể tin nổi nhìn Sở Mặc:
- Thích ngươi thì liên quan gì với việc đồng ý cùng ngươi về nhà gặp ông nội chứ? Ngoài ra…Ai muốn làm vợ ngươi?
- Không muốn làm vợ ta…Vậy sao ngươi lại hôn ta?
Sở Mặc càu nhàu.
- Công chúa thảo nguyên của ngươi cũng hôn ngươi. Sao ngươi không coi nàng là vợ ngươi đi?
Kỳ Tiêu Vũ liếc mắt.
- Làm gì có!
Sở Mặc trừng mắt, thẳng thắn phủ nhận. Mặc dù trên phương diệntình cảm hắn hơi ngu ngốc, nhưng kiểu chuyện như vậy, ai cũng biết là không được dễ dàng thừa nhận. Hơn nữa, hắn tin rằng, Kỳ Tiêu Vũ có lợi hại đến mấy cũng không thể biết hết mọi chuyện của hắn.
Quả đúng như vậy.
- Thật sự không có sao?
Kỳ Tiêu Vũ kinh ngạc nhìn Sở Mặc, đôi mắt lấp lánh như ánh sao. Trong ấn tượng của nàng, Sở Mặc chưa bao giờ nói dối nàng, cũng không phải kiểu người biết nói dối.
Chuyện trên đời là như vậy. Một người bình thường thành thật, ngẫunhiên nói dối một lần, tám chín phần mười sẽ lừa được người khác.
Sở Mặc càng thêm kiên định, vẻ mặt kiêu ngạo:
- Đương nhiên không có mà.
- Ta còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1863966/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.