Hắn cũng không định đứng đây chờ bị một đám người bao vây, đến lúc đó cho dù hắn có mười cái miệng cũng không giải thích nổi, đámngười kia không đem hắn xé xác mới là lạ.
Nhưng khiến Sở Mặc đau đầu chính là ánh sáng này… hình như phát ra từ trên người hắn.
Bởi vì hắn chạy đến đâu thì ánh sáng trên trời chạy theo hắn đến đấy.
- Di chuyển rồi… Ánh sáng kia di chuyển rồi!
- Không xong rồi, bảo vật muốn chạy trốn! Mau đuổi theo!
- Bảo vật kia đã sinh ra ý thức, tuyệt đối không được để nó chạythoát!
- Đây là địa phận lãnh thổ Đại Tề, bất cứ bảo vật nào sinh ra ở đây đều thuộc về Đại Tề!
- Ôm Đại Tề của ngươi cút sang một bên đi, không biết xấu hổ! Đây là địa bàn của Hạo Nguyệt trưởng lão!
- Địa bàn của Hạo Nguyệt trưởng lão thì đã sao? Chẳng nhẽ không phải là thuộc về Vương Đình ư? Tất cả những gì trên thảo nguyên đều là của Vương Đình! Mọi thứ ở nơi này đều thuộc chủ quyền không thể tranh cãi của Vương Đình!- Hừ! Một đám người trần mắt thịt, các ngươi mà dám tranh giành, công tử ta không ngại chém chết hết lũ các ngươi!
Sở Mặc nhận ra, tiếng của người cuối cùng đúng là tiếng của Lãnh Thu Minh.
Những âm thanh hỗn loạn lúc trước cũng khiến Sở Mặc không biết nói gì cho phải, nào là Đại Tề, Vương Đình rồi Hạo Nguyệt trưởng lão… không ngờ đều bon chen dính líu tới vụ này.
- Ta không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1863940/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.