Tất cả những suy nghĩ và ý tưởng trong đầu Triệu Phàm…. Toàn bộchỉ diễn ra trong phút chốc, chỉ trong một ánh đao của Sở Mặc. 
Ngay cả một âm thanh, y cũng không có cơ hội phát ra. 
Ánh đao biến mất. 
Tất cả đều trở thành khoảng không! 
Tất cả mọi thứ, đều chỉ như một giấc mộng ảo huyền! 
Triệu Phàm ngơ ngác đứng ở đó, trên mặt vẻ dữ tợn, còn sót lại. Trong vẻ mặt và ánh mắt, cũng rất nhanh mà tiêu tan.Nhưng tròng mắt của y, lại gắt gao nhìn thẳng vào Sở Mặc. 
Dường như cho đến lúc này, y cũng đều không thể tin được, chính bản thân y đường đường là một nội môn đệ tử của Trường Sinh Thiên, nhưng lại có thể chết ở địa phương như thế này, chết trên tay của thiếu niên giống như một con kiến ở trong mắt y. 
Gò má trên mặt y, hơi hơi run rẩy giật mình, môi khẽ nhếch, giống như muốn nói điều gì đó. 
Một vết máu, từ trên mi tâm của y hướng xuống phía dưới, máu tươi bắt đầu chậm rãi chảy ra. Rất nhanh, một tia máu rõ rệt chảy dài xuốngtheo gương mặt của y. 
Liên tục kéo dài xuống mũi y, miệng, cổ…. 
Ngón tay của Triệu Phàm giật giật nhẹ nhàng, muốn nâng lên chỉ về hướng Sở Mặc. Động tác này, làm cho thân thể của y…. Giống một cây gậy trúc bị chẻ ra. 
- Ba!!! 
Chia làm hai nửa, hướng về hai phía khác nhau mà ngả xuống. 
Một đao!Chỉ dùng một đao! 
Sở Mặc cũng chỉ cần một đao kia! 
Nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1863934/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.