- Ngươi muốn làm gì? 
Sở Mặc có chút cảnh giác nhìn thiếu nữ váy xanh. 
Thiếu nữ váy xanh tức giận: 
- Giúp ngươi thu thập con rắn này! Ngươi đần như vậy, lại yếu, biết tới khi nào mới trừng trị được nó chứ? 
- Ách… 
Sở Mặc cười ha hẳ, sau đó đưa đoản đao trong tay cho thiếu nữ váy xanh. 
Thiếu nữ váy xanh lúc này cũng không xem mình là tiểu cô nương nhu nhược, động tác gọn gàng, tuy là làm việc máu tanh nhưng động tác cũng rất tao nhã, làm cho người ta có một loại mỹ cảm khác thường. 
- Ngươi trước kia thường làm loại chuyện này sao? 
Sở Mặc có chút kinh ngạc hỏi. 
Thiếu nữ váy xanh hơi ngẩn ra, lập tức nhíu mày liễu, vẻ mặt nghi hoặc hỏi: 
- Đúng nhỉ…. Vì sao ta lại làm mấy việc này? 
- ….. 
Sở Mặc đầu xám xịt, nhìn nàng nói: 
- Ngươi không phải là mất trí nhớ đó chứ? 
- Mất trí nhớ? 
Thiếu nữ váy xanh thành thật ngẫm nghĩ một chút, gật gật đầu: 
- Chắc là thế! 
- Ngươi làm sao có thể xác định? 
Sở Mặc thật sự có chút khó mà tin được lời của nàng. 
- Đương nhiên a, ta cái gì cũng không thể nhớ, mà lại ưu tú như vậy, nhất định là mất ký ức! 
Thiếu nữ váy xanh vẻ mặt kiêu ngạo nhìn Sở Mặc. 
- Vậy ngươi tên là gì? 
Nhìn thiếu nữ váy xanh thuần thục giải quyết rắn Xích Mục Hàn Băng, trong lòng Sở Mặc thầm khen, thuận miệng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1863898/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.