Vả lại còn có một vấn đề quan trọng nhất.
Hắn không biết đường đi!
- Đúng vậy, thời gian này vừa đủ để con luyện thuần thục những công phát này. Biểu tình Ma Quân nhìn hắn như hiểu thấu đáo hắn muốn gì.
Sở Mặc nhất thời khổ sở:
- Sư phụ, đồ nhi không nỡ xa ông!
- Thôi đi! Ma Quân trợn mắt nhìn Sở Mặc:
- Ăn đòn chưa đủ hả?
Sở Mặc hi hi cười nói:
- Không phải, quan trọng là đồ nhi không muốn rời xa sư phụ!
- Ngụy biện! Ma Quân lạnh lùng nói.
- Thật mà, thật lòng mà. Sở Mặc vỗ ngực.
Ma Quân nói:
- Đừng nhiều lời nữa, cứ quyết định như vậy đi!
Sở Mặc thấy sư phụ là thật muốn hắn rời khỏi, trong lòng nhất thời xông lên thương cảm, nhưng trên mặt không có biểu hiện ra, gãy gãy mặt nói:
- Sư phụ, người xem, trên người đồ nhi cả pháp bảo mang bên người cũng không có. Sư phụ lợi hại như vậy, đủ các loại pháp bảo, nhất định có không ít chứ hả? Tùy tiện cho đồ nhi xem một đống…
- Hay là nói, núi cao đường xa, đồ nhi lại không biết bay, chẳng may gặp nguy hiểm gì thì làm thế nào?
- Vả lại đồ nhi cũng không biết đường!
Mí mắt của Ma Quân dựng thẳng, lạnh lùng nói:
- Không có!
- Vậy cho chút gì khác …
- Ví dụ như nguyên thạch cực phẩm, nguyên dược cực phẩm…
Ma Quân nói:
- Không có, cái gì cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1863890/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.