Nếu đổi là trước đây, Sở Mặc sẽ chen mồm vào nói mấy lời, nhưng vừa nãy lồng ngực bị bỏng rát, làm trong lòng hắn có chút hoang mang khó hiểu.
Lập tức gật đầu nói:
- Dạ.
Ma Quân chỉ nghĩ rằng hắn cuối cùng có được tâm pháp vội vàng đi nghiên cứu, cũng không có nghĩ nhiều.
Sau khi Sở Mặc đóng cửa phòng lại, đầu tiên là cởi bỏ cúc áo, lấy miếng ngọc ra, đặt trong lòng bàn tay, chăm chú quan sát.
Sau đó, quyển ghi chép mõng Thiên Ý Ngã Ý hắn mang bên cạnh mình bỗng nhiên không cánh mà bay.
Sở Mặc thiếu chút nữa bị dọa sợ chết ngất!
Bộ công pháp này, ngay cả người cực kỳ cao ngạo như Ma Quân cũng xem như trân bảo, giữ gìn cẩn thận, đến hôm nay mới truyền cho hắn.
Nếu bị đánh cắp hắn thật sự là thảm rồi.
Sở Mặc nhíu mày nhớ lại. Trong lúc mơ hồ hắn tựa hồ nhìn thấy Thiên Ý Ngã Ý đã đi vào bên trong ngọc ở giữa lòng bàn tay của mình.
Cái này thật sự có chút vớ vẩn, làm người ta khó có thể tin.
Chẳng lẽ nói miếng ngọc trên người mình chính là món bảo bối có thể lưu trữ đồ vật hay sao?
Cho dù là có thể chứa đồ, nhưng mình lại không có bảo nó chui vào?
Vả lại nếu có thể chứa đồ, mình mang theo nó mười mấy năm, sao trước giờ không có phát hiện?
Sở Mặc cảm thấy đầu mình ong ong, trong lòng cảm thấy vô cùng hoang đường.
Loại chuyện này thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1863887/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.