- Nhưng hiện tại để săn được Nguyên thú ngày một khó … lại thêm chiêu vừa rồi của sư phụ truyền thụ vào đầu ta nhiều thứ như vậy, chắc chắn tiêu hao rất nhiều nội lực
- Chỉ tại ta, chỉ tại ta… Nếu không phải vì lo ta ở đây sẽ xảy ra chuyện, sư phụ đã có thể đi xa hơn nữa để bắt Nguyên thú.
- Hiện tại ta căn bản không có đủ năng lực để đi bắt những con Nguyên thú hung dữ đó, kể cả có, cũng là nước xa không cứu được lửa gần
- Làm sao đây, ta phải làm sao đây
Chàng thiếu niên mười ba tuổi rốt cục cũng lộ ra vẻ yếu đuối không nơi nương tựa, hắn chăm chăm nhìn sư phụ đang hôn mê, lệ rơi không ngừng
- Máu…
- Máu của Nguyên thú
- Máu
Sở Mặc toàn thân giống như người điên, quỳ sụp bên cạnh Ma Quân, miệng lầu bầu không ngừng
Đột nhiên, mắt hắn sáng lên
- Không có máu của Nguyên thú, nhưng ta có máu của chính ta mà
- Dù không biết có hữu dụng hay không…
- Nghĩ nhiều vậy mà làm gì
- Không thử sao biết được?
Sở Mặc miệng lầm bầm, tay rút ra một đoản đao sắc lẹm, hắn cứa lên cổ tay, hơi nhói đau, một vết rạch xuất hiện trên cổ tay
Tiếp đó, từng giọt từng giọt máu đỏ tươi tuôn ra
Luồng gió núi lạnh thổi tới khiến Sở Mặc hơi rùng mình một chút
Mắt chăm chăm nhìn những giọt máu đỏ tươi chảy ra từ cơ thể mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1863885/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.