Trên vách tường có nạm những viên dạ minh châu, chiếu sáng cả gian phòng.
Nhìn bộ điển tịch dày trước mặt và cả cái bánh khô không khốc kia, không hiểu sao, Sở Mặc chợt cảm thấy cay cay sống mũi.
Đối với vị sư phụ này, hắn quả thật không oán hận được
Trông có vẻ lạnh lùng vô tình, tất cả mọi hành động tưởng chừng như để chứng minh cho điều này
Nhưng từ lúc quen biết đến nay, nghĩ kỹ lại, Ma Quân đã giúp đỡ hắn quá nhiều!
Chỉ trong vài ngày, đưa hắn từ cánh đồng tuyết đến Trường Sinh Thiên, vì hắn mà tiết kiệm hơn một năm và vô số những hiểm nguy có thể phát sinh bất cứ lúc nào, điều này không cần phải nhiều lời.
Ở Trường Sinh Thiên, hắn bị trúng Huyết Sát chưởng của Phạm Lý Tử, Ma Quân không nói một lời thì đã giải độc cho hắn.
Nếu như không phải về sau do Triệu Hồng Chí đắc ý vênh váo, đem chuyện này ra kể cho gia gia nghe thì e rằng Sở Mặc cả đời này cũng không biết được.
Bởi vì, với tính tình của Ma Quân, chắc chắn sẽ không bao giờ chủ động nói ra.
Sau này khi trở về Viêm Hoàng Thành, lại là Ma Quân cứu gia gia, sau khi đánh cho Triệu Hồng Chí một trận tơi bời, lại còn dọa hắn sợ chết khiếp, không dám tới gây sự với gia gia nữa.
Điều này trông có vẻ như Sở Mặc đã uy hiếp được Ma Quân, nhưng thực sự có phải là như vậy không?
Mặc dù Sở Mặc chỉ là một chàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1863883/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.