- Vãn bối không phải là đối thủ, thua tâm phục khẩu phục!
Nói xong, Sở Mặc phun ngụm máu tươi thứ ba, thân mình thoáng lảo đảo, nhưng cố gắng đứng vững, xoay người, hướng tới sơn môn Trường Sinh Thiên, đi từng bước từng bước.
- Tiểu súc sinh, ngươi dám châm chọc...
Thiếu niên khoảng 20 tuổi bên cạnh Thất trưởng lão phẫn nộ, muốn lao theo.
Lại bị Thất trưởng lão lắc đầu, trầm giọng nói:
- Cho hắn đi thôi... Dù thế nào nói, ta cùng với gia gia của hắn là bạn cố tri!
- Hắn cũng vẫn chỉ là đứa bé, ta sẽ không so đo với kẻ như hắn.
- Đây... coi như một chút tư tâm của ta.
- Mong mọi người chớ trách!
Thất trưởng lão vừa nói vừa ôm quyền chắp tay hướng nhóm đệ tử trẻ tuổi Trường Sinh Thiên trên quảng trường.
- Sư tôn nói gì vậy? Rõ ràng là ngài nhân hậu, không chấp nhặt cùng tiểu súc sinh kia! Thiếu niên bên người Thất trưởng lão lớn tiếng nói.
- Đúng vậy, đúng vậy, Thất trưởng lão tấm lòng nhân hậu, nếu đổi lại chúng ta, chắc chắn phải cho hắn chịu khổ!
- Đúng đấy, cái thứ gì mà dám châm biếm Trường Sinh Thiên, thật sự là chán sống!
- Ngay cả sư đệ ít tuổi nhất của chúng ta cũng đánh không lại, thực là kém cỏi, còn dám nói năng lỗ mãng, phải giáo huấn cho hắn một trận!
- Thất trưởng lão đại nhân đại lương, không chấp nhặt với hắn, hắn không biết hay dở, đúng là cho sỹ diện lại không cần.
Một số người bên cạnh Thất trưởng lão cũng bắt đầu phụ họa nói theo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/118609/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.