Sở Mặc lập tức hoảng sợ.
Dùng sức nháy mắt mấy cái, lại nhìn về hướng đó.
Người nọ vẫn còn ở nơi đó.
Không phải ảo giác!
Đó là một đôi mắt lạnh lẽo như băng!
Sở Mặc thề rằng chính mình chưa từng gặp qua một người đáng sợ như vậy.
Chỉ liếc mắt nhìn đối phương một cái, trái tim hắn liền không ngừng nhảy bang bang, giống như là muốn từ trong cổ họng nhảy ra!
Hắn thậm chí còn hoài nghi bản thân mình, ngay lập tức sẽ chết đi!
Cái loại cảm giác bị đè nén này, khiến hắn muốn kêu thật to, nhưng lại phát hiện ra, chính mình căn bản là nói không ra lời.
Không thể mở miệng!
Nhìn thấy người này, chẳng biết tại sao hắn lại có cảm giác vô cùng muốn cúi lạy.
Sở Mặc cố nén, thân mình đứng thẳng, nhìn vào người kia.
Lúc này, thân ảnh trên bầu trời chợt lóe, ngay lập tức hiện ra trước mặt hắn.
Căp con ngươi băng lãnh kia, dừng lại trên người của hắn, híp mắt, nhìn từ trên xuống dưới…. Dò xét hắn cẩn thận một hồi lâu.
Mới mở miệng nói:
- Đúng vậy, không nghĩ tới, không chỉ có tố chất con người tuyệt hảo, mà ngay cả căn cốt…. cũng vô cùng xuất chúng!
- Tiểu tử, cùng ta rời đi!
Theo những lời nói của nam tử áo đen, Sở Mặc đột nhiên cảm thấy thân thể chợt nhẹ, cái cảm giác hít thở không thông lập tức biết mất.
Tuy nhiên đối mặt với nam tử áo đen vừa xuất hiện, vẫn có loại áp lực vô cùng lớn, dường như đối mặt không phải là một người.
Mà là… một ngọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/118602/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.