Sau khi cắt đuôi Kẻ Không Mặt, họ tập hợp với xe việt dã. Lúc nãy đã cách doanh trại rất xa, xe của Trọng Tự cũng đã biến mất khỏi tầm mắt từ lâu, chắc đã bị Kẻ Không Mặt giữ chân. Đáng lẽ phải đi tiếp không dừng lấy một giây, vấn đề là các thủy tổ sáu dòng họ khác đều biến mất, Châu Hà chỉ còn lại cậu và Tang Thiên Ý. Nếu họ vẫn đang ở doanh trại, chạm trán Trọng Tự thì tiêu rồi.
"Có quay về không?" Thẩm Tri Đường liên tục nhìn về phía doanh trại.
Tang Hủ biết, cô muốn quay về kiểm tra Văn Uyên.
Tang Hủ vô thức muốn nghe ý kiến của Tang Thiên Ý, suy cho cùng thì đó là đồng đội của bà. Vừa ngoái đầu nhìn, bèn thấy Tang Thiên Ý ngồi xổm dưới một gốc cây. Hàn Nhiêu ngồi xổm bên cạnh bà, chép miệng cảm thán: "Tiền bối trẻ thơ quá, lúc này rồi còn đếm nấm."
Tang Thiên Ý liếc nhìn anh ta, đứng dậy nhường chỗ. Tang Hủ nhìn thấy dưới cây mọc đầy nấm trắng bợt, rất nhiều tơ nấm dạng như cánh tay bé xíu, phấp phới trong gió. Nhìn kỹ, trong số đó có vài cây nấm khác biệt, như tạo thành vài hình vẽ.
Không, nói chính xác thì là một đoạn mã Morse. Dịch ra là——
"Chúng tôi đã đi về phía đông, tiểu quỷ của tôi bảo nơi đó có thứ hay ho.
Tần Tư Tư"
Tang Hủ đã hiểu, thảo nào Tang Thiên Ý lại dừng ở đây, thì ra họ đã giao hẹn từ trước, sau khi lạc nhau sẽ truyền đạt thông tin ở đâu. Mọi người thu dọn qua loa, lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-the-noi-mo-duong-to/4678193/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.