Tang Hủ tóm tắt ngắn gọn, giải thích đại khái một lượt đầu đuôi câu chuyện.
Thấy Châu Hà nghiêm túc nghe mình nói, Tang Hủ mới thả tay ra. Châu Hà xoa cằm, nghiêng đầu quan sát Tang Hủ, như đang đánh giá xem có phải Tang Hủ đang nói dối hay không. Nhóc khốn nạn này có gương mặt lạnh nhạt bình tĩnh, làm người ta thấy đáng tin cậy, nhưng thực tế thì rất nhiều ý đồ, không hề đáng tin.
Thôi, tin cậu thêm một lần nữa vậy. Châu Hà hừ thành tiếng, nói: "Ta dụ những thứ ma quỷ này đi giúp ngươi, ngươi đi tìm Mạc Phất."
"Được."
Dứt lời, Châu Hà nhổ mấy sợi tóc của cậu, rồi bẻ một cái chân bàn bảo cậu khắc bát tự ngày sinh của mình. Tang Hủ ngẫm nghĩ, khắc của Tang Hủ chứ không khắc của Tang Tiểu Quai. Dù dòng thời gian này không có sự tồn tại của Tang Tiểu Quai, nhưng vì thời gian của thần linh là phi tuyến tính, nếu cậu khắc bát tự của Tang Tiểu Quai, e rằng sẽ gọi Đẩu Mẫu Nguyên Quân đến đây ngay lập tức.
Châu Hà kiếm một sợi dây lụa, buộc chân bàn và tóc cậu lại cất vào lòng, quay người lướt ra khỏi lều bạt.
Đám đông xung quanh bị thu hút ngay tức khắc, Tang Hủ lén lút vén rèm, nhìn thấy Mạc Phất kinh hãi không yên ngồi dưới đài cao. Tang Hủ tìm quần áo của dân bản địa trong lều bạt mặc vào người, khom lưng chạy tới, nói: "Xin chào, tôi là sứ giả do Đại Hoàng Đế cử tới cứu ngài."
"Thế này là thế nào?" Mạc Phất chỉ vào đám khách khứa mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-the-noi-mo-duong-to/4678185/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.