Tui lấn cấn xưng hô của hai bà chị này hoài. Ba nghìn năm trước. Trong trời đất mênh mông, hoàng hôn như một dấu vân tay bằng máu đỏ thẫm. Vết bánh xe kéo dài trên nền cát vàng, dẫn đến một chiếc xe bốn ngựa kéo. Trước và sau xe ngựa có hai mươi binh lính và một vị tướng họ Hồng tháp tùng. Tang Thiên Ý cưỡi trên ngựa, đi đằng sau cùng lúc gần lúc xa. Đây là xe ngựa hòa thân của nước Xương, trong tấm bạt thêu tuyệt đẹp là công chúa Trọng Tự, nhan sắc của nàng vang danh bốn bể, thậm chí truyền đến tai hoàng đế nước Ly. Nàng vừa tròn mười sáu tuổi, thánh chỉ hòa thân của hoàng đế đã được đưa tới vương thành nước Xương. Cha nàng nhu nhược bất tài, không phản kháng chút nào đã cống nạp luôn con gái mình. Khi nàng tới Ngọc Kinh nước Ly, hoàng đế gần bảy mươi tuổi sẽ đích thân ra khỏi thành, đón nàng vào hoàng cung lộng lẫy tráng lệ, phong nàng làm phi tần thứ năm mươi tám của ông ta. Từ đó trở đi, nàng sẽ bị nhốt trong bốn góc hoàng thành, dùng cả đời chờ đợi sự thương yêu của một ông già. Có điều tất cả những chuyện này đều không liên quan gì đến Tang Thiên Ý, cô chỉ là một người tình cờ đi ngang qua vào tối hôm qua, tiện tay giải cứu đoàn xe bị ma chặn đường. Đến khi tìm được cột mốc, cô sẽ rời khỏi đây. Màn đêm tới, đoàn xe dừng lại dựng trại. Tướng quân Hồng giục ngựa đi tới, xin cô chỉ bảo tuyến đường tiếp theo. Cô là một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-the-noi-mo-duong-to/4678179/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.