Một lúc lâu sau, cuối cùng Trọng Tự cũng bỏ cuộc. Họ nghe thấy tiếng bước chân hỗn loạn vọng tới từ bên trên, di chuyển vào sâu trong dãy núi. Châu Hà đỡ Tang Hủ ngồi xuống, kiểm tra vết thương cho cậu, lúc nãy Tang Hủ bò dậy, vết thương lại rách.
Châu Hà liếc nhìn cậu có vẻ oán trách, tiêm một liều thuốc gây tê cho cậu, khâu lại vết thương. Tang Hủ định bảo nếu không phải Châu Hà bướng bỉnh muốn đi, vết thương của cậu rách ra được chắc? Cậu hé miệng, nhưng rốt cuộc vẫn không nói. Thôi vậy, Châu Hà nghe lời, ở lại là được.
Tâm trạng của Châu Hà trở nên rất tốt, tươi tỉnh với tất cả mọi người. Hắn thấy Văn Uyên rất im lặng, lúc nãy Trọng Tự gọi hắn là con trai, Văn Uyên cũng không hỏi tại sao, cậu nhóc này rất thức thời, Châu Hà nhìn cậu ta càng ngày càng vừa mắt.
Châu Hà vỗ vai Văn Uyên, nói: "Ngươi là người tốt, sẽ có người thích ngươi."
Văn Uyên: "..."
Đầu bên kia, Thẩm Tri Đường từ từ tỉnh dậy. Châu Hà đi kiểm tra tình hình của cô, nói với cô: "Trước 31 tuổi nhất định ngươi sẽ được làm quản lý cấp cao."
Thẩm Tri Đường cực kỳ kích động, chống người dậy định cảm ơn Châu Hà đánh giá cao mình, vô tình đụng phải vết thương trên bụng, đau đến mức mặt nhăn nhó. Cô sờ băng gạc trên bụng, hỏi: "Tôi làm sao thế?"
"Ngươi và Tang Hủ vừa đẻ mổ." Châu Hà nói.
Thẩm Tri Đường chẳng hiểu mô tê gì, "Anh Kiến Quốc là nam cơ mà? Sao mà đẻ được?"
Lẽ ra mấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-the-noi-mo-duong-to/4678170/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.