Châu Hà vừa c** th*t l*ng, vừa dúi cậu xuống chăn đệm. Tang Hủ cảm thấy bên dưới chợt trống không, đùi tiếp xúc với không khí lạnh lẽo. Phương nam không có hệ thống sưởi, trong nhà lạnh ngắt, cậu không kìm được rùng mình, vô thức muốn giãy giụa, nhưng Châu Hà quá khoẻ, toàn thân cậu vùi trong chăn, đầu cũng không ngóc dậy được.
"Châu Hà, cụ bình tĩnh." Tang Hủ phát hiện sự việc đã thoát ra khỏi tầm kiểm soát, "Chúng ta nói chuyện đi."
"Nói cái quái gì," Châu Hà lên cơn tàn nhẫn, xé mạnh sơ mi của cậu, "Lúc mưu hại ta với tên Thẩm gì đó sao em không muốn nói chuyện với ta đi? Lúc nãy giận ta sao em không muốn nói chuyện với ta đi? Em... em tưởng bắt tay với Thẩm Tri Ly là động được vào ta à? Có phải em coi thường ta quá không? Hai người... Ai cho em tự tin? Hôm nay ta sẽ cho em thấy rõ ai lợi hại hơn."
Đáng ghét, nên mắng chết tên oắt con khốn nạn này, Châu Hà hận bản thân mình tại sao lại tự động tắt tiếng những câu chửi tục!
"Tôi không âm mưu với hắn." Tang Hủ phát hiện không đúng.
"Lại còn ngụy biện," Châu Hà cưỡi trên eo cậu, hung ác hỏi, "Ta hỏi em, em có bị mất điện thoại không?"
"Không."
Châu Hà giơ điện thoại trước mặt cậu, "Thế tin nhắn này có phải em gửi không?"
Tang Hủ nhìn cho kỹ, phát hiện ra bên dưới tin nhắn Thẩm Tri Ly rủ cậu cùng vào mộng, cậu đã trả lời một câu "được".
Không đúng, sao có thể thế được? Rõ ràng cậu nhớ mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-the-noi-mo-duong-to/4678132/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.