Châu Hà đọc theo hồi lâu, buồn bực, "Ngươi là Trương Quý Phúc, thế ta là ai?"
Ánh mắt Tang Hủ dừng ở ba chữ "ả đàn bà" trong nhật ký.
Trên bồn rửa mặt có hai cốc đánh răng, trong nhà có ảnh phụ nữ, đáng lẽ Trương Quý Phúc phải ở cùng "ả đàn bà" này, có thể hai người họ là người yêu hoặc vợ chồng.
Châu Hà cũng nhận ra, "Không được, ta làm Trương Quý Phúc, ngươi làm người phụ nữ kia."
Tang Hủ lắc đầu, "Không đúng, chắc là cụ không có thân phận. Cụ bị em kéo vào đây, không phải người ngoại tộc, không có nhân vật của cụ. Vả lại người phụ nữ trong nhật ký tám phần mười là đã chết rồi."
"Tại sao?"
Tang Hủ nằm rạp xuống, dùng ngòi bút móc kẽ gạch lát sàn, bùn trong kẽ màu đỏ, cậu móc một ít đưa ra mũi ngửi, toàn mùi máu tanh. Cuối cùng "ả đàn bà" nọ cũng im lặng, là bởi Trương Quý Phúc đã giết cô, sàn gạch bị ẩm, là vì máu người phụ nữ đó chảy ra sàn.
Đang nói thì bỗng có người gõ cửa.
Châu Hà lập tức đứng dậy, tìm chỗ trốn. Tang Hủ đi mở cửa, cửa vừa mở ra, một người đàn ông mặc đồng phục quản lý đứng bên ngoài. Trán người này toàn nếp nhăn, tóc cũng gần như bạc phơ, ánh mắt nhìn Tang Hủ rất bất mãn, "Chung cư xảy ra chuyện lớn như thế, cậu trốn trong nhà thảnh thơi à? Tiểu Trương, mọi khi cậu có thế này đâu."
Tang Hủ liếc nhìn bảng tên của ông, trên đó viết "Quản lý Lý Đắc Phát". Tang Hủ cúi đầu, tận tụy đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-the-noi-mo-duong-to/4678074/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.