Diệp Tân sợ chết khiếp, lén lút bò lùi, lui ra sau cột đá xa Tang Hủ nhất.
Tang Hủ bình tĩnh ung dung tiến lên vài bước, lộ diện hoàn toàn trong tầm nhìn của xác ướp. Đầu của xác ướp chuyển động theo cậu, cặp mắt nheo thành một đường thẳng toát ra tà khí vô cớ.
Trên cầu treo bên kia, Hàn Nhiêu bám được hai tay lên dây thừng, cơ bắp gồng căng, dốc hết sức kéo mình lên.
Còn một chút nữa thôi, Tang Hủ phải tiếp tục câu giờ.
"Xì xì xì xì——"
Xác ướp lại phát ra tiếng động lạ lần nữa, có điều có thể là ở xa nên Tang Hủ không bị nó mê hoặc.
Tuy nhiên, tần số của tiếng xì xì càng lúc càng cao, Tang Hủ cảm thấy là lạ.
Cậu chắp tay sau lưng, ra dấu với Diệp Tân, bảo cậu ta đi giúp Hàn Nhiêu. Thực ra Diệp Tân đã gần sợ vãi đái, nhưng thấy hai anh chàng liều mạng như vậy, cậu ta không thể làm rùa rụt cổ được. Diệp Tân nghiến răng, trèo lên cầu treo, khom lưng ôm eo Hàn Nhiêu, dốc hết sức từ thuở bú mẹ kéo một chân anh ta lên.
"Xì xì xì xì xì——"
Tần số càng cao hơn.
Tang Hủ nghe thấy một chút âm thanh nghịch âm.
Hàn Nhiêu vừa trèo lên cầu treo, bỗng nghe thấy tiếng xào xạc vang lên bốn phía. Quan tài đá ở các ngôi đình bỗng chốc đều phát ra tiếng động, rất nhiều nắp quan tài bị mở ra một kẽ hở, quần áo vải rách tả tơi trào ra ngoài.
Có thứ gì đó định trèo từ bên trong ra.
Hơn nữa không chỉ một.
——
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-the-noi-mo-duong-to/4678047/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.