"Anh vừa bảo may mà đêm nay không có trăng, nghĩa là sao?" Tang Hủ hỏi.
Hàn Nhiêu nói: "Chàng trai*, biết ngay ban ngày cậu cũng chưa từng ra ngoài. Trong làng này lưu truyền một lời dạy của tổ tiên: Cấm thắp nến trời tối, không gặp người dưới trăng. Lạy Thiên Nữ trong miếu, cúng tế dâng huyết thực. Lên cầu chớ ngoảnh lại, hết mười ngày về nhà. Lúc nãy cậu ở bên ngoài, chắc hẳn không thấy nhà nào thắp đèn phải không? Nếu thắp đèn, sẽ xuất hiện thứ quái dị. Cụ thể là gì thì tôi cũng không biết, tôi khuyên cậu đừng tò mò quá, nếu không thì trai trẻ biến thành ma trẻ*, chúng tôi không cứu cậu được đâu."
Đúng vậy, suốt dọc đường, cả ngôi làng đều chìm trong màn đêm âm u. Tang Hủ ngoảnh đầu nhìn, cửa sổ của điểm tập hợp này đều bị rèm che kín mít, ánh nến trong phòng không thể lọt ra ngoài.
"Hết mười ngày về nhà, có phải nói về chúng ta không?" Thẩm Tri Đường sờ cằm, "Mỗi giấc mộng chúng ta đều chỉ được ở mười ngày thôi, tình cờ ứng với "hết mười ngày về nhà". Giấc mộng này chỉ là cấp F, thông thường thì nhắc nhở sinh tồn của giấc mộng cấp độ này đều đặc biệt rõ ràng. Các anh nói xem, có phải cách ra ngoài giấu trong mấy câu lời dạy của tổ tiên này không?"
Mọi người bắt đầu tập trung suy nghĩ. Diệp Tân giơ tay phát biểu: "Tôi cảm thấy mấu chốt nằm ở "lên cầu"."
An Hoà bày tỏ đồng tình, "Hay là sáng mai chúng ta ra ngoài xem, chỗ nào có cầu?"
Hàn Nhiêu quyết định,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-the-noi-mo-duong-to/4678042/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.