Dịch giả: Jieun110498 
Việt 
Sau khi xác định cùng thuê nhà, vào buổi tối, Giản Ninh Huyên thu dọn đồ đạc chuyển vào ổ nhỏ của An Bộ, đồng thời thanh toán một năm tiền thuê nhà. 
Trước khi ngủ, Giản Ninh Huyên cảm thấy đây là lần tắm thoải mái nhất từ lúc chào đời cho tới nay. Khi anh mang theo sương mù mờ mịt đi ra phòng tắm, An Bộ thấy trên người anh một vòng ánh sáng nhẹ nhàng, là loại vui vẻ xuất phát từ nội tâm, tràn đầy sinh khí, hóa thành một màu sắc vô cùng rực rỡ. 
Trong mắt An Bộ cười nhẹ, thế giới u ám bởi vì sự xuất hiện của anh mà lập tức trở nên sinh động. 
"Đã trễ như vậy, sao cô còn chưa đi ngủ?" Giản Ninh Huyên đứng trước cửa phòng, nghiêng đầu nhìn An Bộ trong phòng khách. 
"Ngủ chứ!" An Bộ từ trên ghế sô pha xoay người đứng lên, ôm một cái gối ôm hình dạng kỳ lạ đi đến phòng ngủ chính, cười một tiếng, "Ngủ ngon." 
"Ngủ ngon." 
Hai người một trái một phải đồng thời đi vào phòng của mình. 
Ở nơi lạ lẫm, Giản Ninh Huyên cho là mình sẽ mất ngủ, không nghĩ tới chỉ trong mấy phút, anh bình yên chìm vào giấc ngủ, ngủ một giấc đến hơn tám giờ sáng thứ hai. 
Khi tỉnh lại, không có mồ hôi dính người, không có phiền muộn khiến anh khô nóng, cả người nhẹ nhàng thoải mái đến không thể tưởng tượng nổi. 
Giản Ninh Huyên xoay người xuống giường, đi ra khỏi phòng, lập tức ngửi thấy mùi thơm ngát của cháo bắp ngô, quay đầu nhìn lại chỉ thấy một bóng dáng màu hồng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-the-cua-toi-buong-tha-phong-tung/1092767/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.