Thời điểm Tang Gia Ý được Giản Tế lái xe đưa đến dưới lầu, cậu bỗng nhiên nghĩ tới một vấn đề: 
"Thầy Giản Tế, quan hệ hôn nhân của chúng ta cần phải giữ bí mật sao?" 
Giản Tế để xe ngừng hẳn, một bên trả lời: "Không cần giữ bí mật, cái này tùy cậu, chỉ cần cậu không để bụng thì có thể." Nói đến đây, anh nhìn Tang Gia Ý một cái, "Chẳng qua cậu phải nghĩ cho kỹ, bởi vì đoạn hôn nhân này có thể ảnh hưởng đến tình cảm về sau của cậu." 
Tang Gia Ý hiểu ý gật đầu. 
Thời điểm cậu sắp xuống xe, Giản Tế gọi cậu lại: "Cậu muốn gọi tôi là thầy Vũ Tế mãi sao? Tài khoản phụ của tôi cũng bị cậu kéo rớt rồi." 
"Vậy tôi nên xưng hô thế nào ạ?" Tang Gia Ý khiêm tốn xin chỉ bảo. 
"Gọi tên là được." 
Tang Giả Ý kinh ngạc: "Gọi tên ạ?" 
Giản Tế cười gật đầu. 
Sau đó anh liền nghe thấy đứa nhỏ khẽ giọng, mở miệng nói từng chữ một: "Giản, Tế." 
Mới mở miệng, cậu đã cười rồi, đưa tay sờ sờ lỗ tai có hơi nóng bừng của bản thân: "Hình như có cảm giác mạo phạm ấy ạ." 
Trong nháy mắt nghe thấy đối phương gọi tên của mình, Giản Tế cũng cảm thấy có hơi kỳ quái vi diệu, nhưng không hề cảm thấy đối phương thật sự mạo phạm. 
Chỉ là không hiểu sao có một loại cảm giác trái tim bị vuốt mèo cào xuống khe khẽ, ngưa ngứa. 
Giản Tế theo bản năng hắng hắng cổ họng: "Hoặc là...... gọi tôi là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-tham-ben-tai-em/2723994/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.