Tang Gia Ý nằm bò trên giường, nghe tiếng tẩy rửa truyền ra từ trong nhà tắm, cậu như con đà điểu, chôn cả khuôn mặt vào trong chăn, cảm thấy bản thân sắp chín tới nơi rồi. 
Trong đầu cậu vẫn còn đang hồi tưởng lại câu nói ban nãy của Giản Tế. 
"Phản ứng sinh lý tự nhiên vào sáng sớm của đàn ông, em không có à?" 
Tang Gia Ý: "......" 
Cậu cảm nhận được sự trào phúng! 
Đương nhiên Tang Gia Ý biết, thực ra đôi khi nó không liên quan đến tình dục, chỉ là phản ứng sinh lý bình thường. 
Nhưng mà....... nhưng mà...... súng không thể chỉa về phía cậu!! 
Sau đó Tang Gia Ý lật người, nằm ngửa trên giường, nhìn trần nhà trắng muốt, tâm tư hoàn toàn không chịu sự khống chế của bản thân. 
Vừa nghĩ tới, ài, xấu hổ quá. 
Mặt khác lại nghĩ, căn cứ vào xúc cảm buổi sáng, nhân vật công chính trong tiểu thuyết của cậu có hơi kém, có thể cập nhật thêm chút kích thước. 
Quả nhiên nghệ thuật bắt nguồn từ cuộc sống. 
Thời điểm cậu đang nghĩ ngợi linh ta linh tinh, Giản Tế đã đứng bên cạnh giường, anh hơi buồn cười nhìn cái người hồn lạc mây xanh không biết đang nghĩ cái gì trên giường. 
Sợi tóc đen nhánh của đối phương xõa lung tung trên gối đầu, mặt rất đỏ, cổ cũng rất đỏ. 
Có thể là vì động tác đi ngủ vào buổi tối, cúc áo ngủ bị cọ bung ra cũng không phát hiện, quần áo lỏng lẻo thõng xuống, khiến cho xương quai xanh lộ ra một mảng lớn. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-tham-ben-tai-em/2723978/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.