Giản Tế ngồi trong xe có hơi xuất thần. 
Anh cảm thấy bản thân đã rất lâu rồi chưa ở cùng Hựu Hựu trong một không gian đơn độc. 
Mỗi ngày ăn bữa sáng xong, đối phương sẽ ra ngoài đến trường học ngay, buổi tối thì ăn bên ngoài rồi mới trở về nhà. 
Thậm chí vì không để Giản Tế lo lắng, cậu ăn cơm đúng thời khóa biểu, ăn tới mức lành mạnh, ra ngoài cũng sẽ chú ý giữ ấm không để bản thân bị lạnh. 
Khiến Giản Tế ngay cả cơ hội dặn dò cũng không có. 
Thật sự quá nghe lời, quá ngoan ngoãn. 
Không bướng bỉnh với anh, cũng không ồn ào nữa. 
Cái cảm giác này chính là quả trứng không có vết nứt, làm Giản Tế chẳng cách nào xuống tay, cả người đều mang theo cảm giác vô lực chán nản. 
Cho nên vào thời điểm Tang Gia Ý nhận được cuộc điện thoại của nhà họ Tề, thậm chí Giản Tế có hơi vui mừng, ít nhất là đã cho anh một cơ hội tiếp xúc với cậu. 
Lúc đang nghĩ ngợi, anh nghiêng đầu qua, liền trông thấy trên con đường rợp bóng cây cách đó không xa, Tang Gia Ý đang sóng vai đồng hành cùng một người đàn ông tướng mạo thanh tuyển. 
Cây long não cành lá sum xuê hai bên trường học ngát hương, bởi vì là giờ tan học buổi chiều, học sinh xung quanh rất nhiều. 
Có các đôi tình nhân nhỏ nắm tay thân mật đi qua cạnh bọn họ, học sinh cưỡi xe đạp gạt chuông nhắc nhở bạn học cản đường phía trước, sau khi lướt ngang qua 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-tham-ben-tai-em/2723931/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.