Sáng hôm sau, bác sĩ Lý đợi ở dưới lầu, cân nhắc về chuyện tối qua. 
Không đúng lắm nhỉ, ngày xưa Giản tiên sinh coi trọng Tiểu Ý lắm mà, sao lại không biết đối phương bị bệnh chứ? 
Cãi nhau à? 
Đang suy nghĩ, vừa quay đầu đã trông thấy hai người dắt tay nhau cười cười nói nói đi xuống. 
Bởi vì bị bệnh, thoạt trông đứa nhỏ vẫn chưa có tinh thần gì lắm. 
Nhưng nụ cười lại rất xán lạn, ngọt ngào gọi một tiếng: "Bác Lý ạ." 
Ánh mắt bác sĩ Lý nhu hòa: "Tiểu Ý, còn có chỗ nào không thoải mái không?" 
Tang Gia Ý lắc lắc đầu: "Đã khỏe nhiều rồi ạ." 
Bấy giờ Bác sĩ Lý mới yên tâm: "Được rồi, vậy bác đi trước, con cố gắng nghỉ ngơi đấy." 
Tang Gia Ý bèn ngoan ngoãn gật đầu. 
Thấy bác sĩ Lý ra cửa rồi, Giản Tế mới dẫn cậu vào bàn ăn, đặt cháo rau xanh đã múc ở trước mặt. 
Lúc này, Giản Tế mới bắt đầu tính sổ: "Tang Gia Ý?" 
Trong lòng Tang Gia Ý khẽ run, cắn thìa nhìn anh: "Dạ?" 
"Tối qua tại sao không gọi anh trước?" 
Tang Gia Ý chớp mắt, trả lời: "Bởi vì em bị bệnh rất ồn ào, em ngại." 
Giản Tế suýt chút nữa bị cái lý do này làm tức cười, dạy dỗ cậu: "Anh còn sợ em không ồn ào đây, sau này mặc kệ là tình huống gì, phải tìm anh trước, được không?" 
"Được ạ." 
Thấy người nhu thuận như vậy, vẻ mặt Giản Tế dịu lại: "Ngoan, ăn cơm đi." 
Bởi vì Tang Gia 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-tham-ben-tai-em/2723900/chuong-59-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.