Trong nội cung, Đức Long đang luống cuống tay chân giúp chủ tử nằm xuống.
“Hoàng Thượng, người khỏe chút nào không? Hay gọi ngự y lại đây…….”
“Không cần, đều là một lũ lang băm, nói cái gì hỏa khí thượng dương, chỉ có đau đầu trị cũng không dứt, không ai được việc cả.”
Đầu của hắn khó chịu đến muốn nứt ra, đi nằm cũng chẳng đỡ hơn được chút nào, hai năm nay, từ sau khi không có Lam Tề bên cạnh, hắn liền thường xuyên đau đầu.
Đức Long rón ra rón rén, cầm khăn lạnh xoa giúp Hoàng Thượng, nhưng đột ngột ngoài cửa xuất hiện một người vốn dĩ không nên ở đây, khiến cằm hắn thiếu chút là rớt xuống đất.
“Lam tướng quân……..”
Lam Tề vẫn tự tại phất nhẹ tay, xem như là chào hỏi.
Hắn dò hỏi: “Đức Long, Hoàng Thượng vẫn còn đau đầu sao?”
Đức Long lại dị hãi không thể tin, Hoàng Thượng rõ ràng hạ lệnh giam lỏng Lam tướng quân tại phủ, hắn như thế nào xuất hiện nơi đây?
“Hoàng Thượng không có tuyên triệu ngài tiến cung, Lam tướng quân à, ngài đáng ra phải ở, phải ở……ở……..tướng quân phủ chứ?” Đức Long lắp bắp không thôi.
“Ta sợ buồn, ra ngoài dạo một chút.”
Hắn nói như thể là chuyện đương nhiên, dường như căn bản là hắn chưa từng bị Hoàng Long Lạc giam lỏng, Hoàng cung cấm địa bảo vệ cẩn mật, cứ như là nơi tản bộ bình thường của hắn, khiến Đức Long trợn trừng hai mắt.
Hoàng Long Lạc mở mắt, trừng trừng nhìn Lam Tề, tức giận mãnh liệt cùng hoài nghi trong lòng.
Hắn tới làm gì?
Hắn đang muốn mở miệng mắng, Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-tam-tuong-quan/131054/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.