Hắn còn chú ý từ ngày Ninh Đan Hi đồng ý đến vương phủ thị tẩm tới nay chưa từng thấy qua hắn tươi cười,nhưng thân thể càng ngày càng gầy,sắc mặt càng ngày càng tiều tụy.
Mỗi lần y đi vào trong phòng hắn,trên mặt giống như đang đeo một lớp mặt nạ,nhìn không ra hỉ nộ ái ố,chỉ thẩn thờ thoát y nằm trên giường đón nhận hắn sủng hạnh,cứ như bị bắt làm theo lệnh.
Luồng gió lạnh vội vả thổi qua lồng ngực Long Khiếu Thiên nhanh chóng thổi tắt tình cảm vốn vui vẻ sung sướng,hắn rõ ràng đã thành công có được thân thể y, đánh tan ý chí y,trở thành chủ nhân của y,nhưng mỗi đêm ôm thân thể nghe theo của Ninh Đan Hi hắn lại càng ngày càng cảm thấy thất bại,càng ngày càng cảm thấy buồn bực,hắn muốn nhìn y lộ ra nụ cười,muốn nhìn trong mắt hắn dấy lên nhiệt tình,như năm đó y gạt Ninh lão gia lén đến phòng gặp gỡ hắn,cười xuất hiện hai lúm đồng tiền cùng với ánh mắt hàm chứa mối tình thầm kín.
Hắn không biết làm thế nào để y chịu mở miệng cười,cũng không biết làm sao vượt qua khốn cảnh này,hắn chỉ cảm thấy Ninh Đan Hi cách hắn càng ngày càng xa, mặc dù ngày ngày đêm đêm da thịt cận kề,mặc dù hắn chỉ cần giơ tay là đụng phải nhưng giữa bọn họ có một bức tường vô hình ngăn cách,hắn không thể vượt qua cũng vô pháp tới gần trái tim đã đóng chặt của y.
Nhìn người tựa trong ngực hắn chợt cảm thấy khổ sở không thôi tựa như đang nhìn một con diều không cẩn thận bị ngọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-tam-my-lang/2392506/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.