“Thư Cần đã sớm ngủ say,chỉ có Vân Nương nửa đêm tỉnh ngủ đi vào trong bếp uống chút nước,khi đi qua thư phòng nhìn thấy bên trong còn ánh nến nên biết tướng công đang xử lý công sự,liền thuận đường bưng bát cháo gà lại đây.” Cô đặt chén cháo gà lên trên bàn.
“Ta đây ra ngoài trước,không quấy rầy vợ chồng hai người.” Tổng quản biết điều rời khỏi thư phòng,để hai người bọn họ ở lại một chỗ.
“Vân muội thật sự không cần lo lắng,” Ninh Đan Hi đứng lên,nói chuyện hết sức khách khí,thật sự không giống đối đáp bình thường giữa trượng phu đối với thê tử.”Hơn nữa đêm còn vào bếp nấu cháu gà cho ta,bảo ta làm sao đi được?”
Trên khuôn mặt thanh tú của Lý Vân Nương nổi lên nụ cười hiền lành,khiến cả gương mặt cô tỏa sáng.” Ninh đại ca ân trọng như núi với muội,không chỉ quan tâm che chở muội,ngay cả Thư Cần cũng được huynh xem như hòn ngọc quý trên tay che chở đầy đủ,muội vẫn cảm kích trong lòng,chỉ hy vọng chút tài cán của mình có thể giúp Ninh đại ca”
” Vân muội tựa như muội muội ruột của ta,ta quan tâm chăm sóc muội cũng phải thôi,thật không cần để trong lòng,nếu không đừng gọi ta là đại ca.” Ninh Đan Hi nói ra cảm nhận của mình,tuy rằng năm đó hắn bị Ninh lão gia ép bái đường thành thân với Lý Vân Nương,nhưng mười năm qua bọn họ vẫn duy trì quan hệ vợ chồng trên danh nghĩa,chưa từng có thân mật vợ chồng,hai người tương kính như tân xem như huynh muội giúp đỡ lẫn nhau,ngay cả Thư Cần không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-tam-my-lang/2392486/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.