"Sao thế?"
Nhìn Trình Thiên Vĩ cứ nán lại trước gương không chịu đi, Vệ Dịch Thần nhịn không được, hỏi.
Trước kia anh cũng tự luyến đến mức này ư?
Nhìn dáng vẻ Trình Thiên Vĩ như thế rồi lại nhìn mình trong gương khiến anh chỉ có thể chôn chân tại chỗ.
Trình Thiên Vĩ rối rắm vò ống tay áo, không biết nên nói gì nhìn Vệ Dịch Thần.
Sao cậu có thể mở miệng nói với Vệ Dịch Thần rằng cậu chưa muốn tạm biệt anh, muốn ở cạnh Vệ Dịch Thần thêm một lát?
Vệ Dịch Thần không thấy mình quái gở mới là lạ ấy, bây giờ hai người cùng lắm cũng chỉ là bạn học mới quen thôi có được không?
Đặc biệt, cậu còn là một tên trường ngoài nữa chứ!
Nhưng chỉ cần nghĩ đến cái gia đình bực mình kia đang đợi mình về, và cái ngôi trường toàn chuyện không vui kia…
Trình Thiên Vĩ càng chắc chắn trong lòng, muốn ăn vạ Vệ Dịch Thần thêm một lát.
Cậu phát hiện, ngoài Vệ Dịch Thần ra thì không còn nơi nào để cậu lưu luyến nữa.
Trình Thiên Vĩ quay sang đối mặt với Vệ Dịch Thần, ánh mắt lảng tránh không được tự nhiên, nói:
"Tối nay có muốn ăn tối chung không?"
Dứt lời cả Trình Thiên Vĩ và Vệ Dịch Thần đều sững sờ.
— Áaaa, cái gì có muốn ăn tối chung không? Hai người vừa mới ăn trưa xong đó! Dù nghĩ thế nào cậu cũng cảm thấy như đang hỏi Vệ Dịch Thần có muốn hẹn hò với mình không vậy!
Trình Thiên Vĩ cực kỳ không vui khi không tìm ra một cái cớ phù hợp.
— Trình Thiên Vĩ thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-ra-tui-dang-yeu-den-vay/649877/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.