Sau nhiều lần bị từ chối quyết liệt, Hạ Hà cũng thôi ý định rủ tôi đi tắm chung.
“Nhưng mà Ngôn đừng có mà làm chuyện này với thằng khác đấy.” Hạ Hà nói.
… Khỏi cần hắn phải nhắc.
Với cả cái thằng làm chuyện đó với hắn hôm qua không phải là tôi.
Tôi cũng đếch biết là thằng nào, nói chung là đếch phải tôi.
Mà câu hắn vừa nói làm tôi khá khó hiểu. Nếu theo hắn giải thích thì giai thằng làm chuyện này với nhau quá là bình thường, cớ gì tôi chỉ được làm với hắn mà không được làm với thằng khác?
Hạ Hà chau mày ra chiều suy tư.
“Bởi vì chuyện này chỉ được làm với người bạn thân nhất của mình thôi.” Hạ Hà cho ra kết luận, “Làm với thằng khác không được đâu, tởm chết.”
Tôi là bạn thân nhất của hắn?
Thế lúc tôi chưa đến đây thì vị trí đó thuộc về ai?
Hứa Đa, Trịnh Dục hay là Lý Hiểu Phong?
“Tất cả đều không phải,” Hạ Hà nói, “Trước khi Ngôn đến thì vị trí bạn thân nhất của tớ là để trống. Chờ Ngôn đó.”
Ông mày lại tin quá cơ.
Đúng là cái đồ vô lương tâm.
Hứa Đa với Trịnh Dục sắp khóc ngất trong nhà vệ sinh rồi đấy.
————
Chiều thứ sáu, Hứa Đa quay xuống nói chuyện với tôi, “Lại đến ngày thằng Hà sợ nhất trong năm rồi.”
Tôi hỏi sao lại thế.
“Kiểm tra sức khỏe, rút máu á, thằng Hạ sợ chết khiếp. Lấy một ống máu thôi mà cứ như giết nó đến nơi ý.” Hứa Đa hớn hở kể, “Há há há há idol không biết đâu, vừa giơ cái kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-ra-ong-thang-nhu-nay/1162967/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.