Lúc tôi, Trịnh Dục và Hứa Đa về đến phòng thì Hạ Hà đang gác chân dựa vào giường chơi Vương Giả Vinh Diệu như ông lớn.
Hứa Đa đặt uỵch hộp mì xuống bàn rồi cuống cuồng chạy vào nhà vệ sinh, “Sắp vỡ đê rồi mượn WC xíu nhớ.”
Lúc đi ra tấm tắc cảm khái, “Vãi lìn thật WC phòng bọn mày sạch vãi!”
Hạ Hà lẳng điện thoại xuống giường, “Còn không xem bạn cùng phòng tao là ai.”
Hứa Đa nhìn tôi bằng đôi mắt lấp lánh, “Ngôn đại ca giỏi thật đấy, gì cũng biết làm, chó Hà hên như chó ý.”
Tôi cười khô khốc một tiếng, cũng đến chịu tên này. Tôi vẫn còn nhớ rành rành đợt trước cậu ta nói tôi bọc bìa sách là bệnh hình thức đấy.
Hạ Hà húp soạp một đũa mì, ngoạm một miếng xúc xích nướng, rồi nốc một ngụm coca, ipad trước mặt thì chiếu phim Quỳnh Dao, sướng như tiên.
Trịnh Dục nói, “Ê Hà ốm uống ít coca thôi mày, coca giết t*ng trùng đấy.”
Hạ Hà: “Sợ đếch gì, anh mày có của để dành.”
“Thôi thôi thôi mày đừng có bốc phét, mày đừng có mồm điêu đi. Sau này vô sinh ráng chịu.” Hứa Đa vừa nói vừa định đặt mông xuống giường tôi.
Tôi nói, “Đừng ngồi giường tôi.”
Cái mông của Hứa Đa lơ lửng trên không trung, suýt thì chạm vào ga trải giường của tôi. Cậu ta vất vả đứng thẳng dậy, “Em xin lỗi đại ca, em quên anh bị nghiện sạch sẽ.”
Thôi bỏ đi, nghiện sạch thì nghiện sạch. Đừng động vào giường của tôi là được.
Hứa Đa đành đặt mông ngồi lên giường Hạ Hà, Hạ Hà vội giơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-ra-ong-thang-nhu-nay/1162956/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.