Hạ Hà tự nhiên như ruồi khoác vai tôi, tôi liếc hắn một cách khó hiểu.
Kỷ Minh Trạch nhìn chòng chọc tôi, “Đoàn Tinh Ngôn cậu được lắm, nhanh như thế đã tìm được bạn mới rồi.”
Cậu ta còn nhấn mạnh chữ “bạn” nữa chứ.
Tôi còn chưa nghĩ ra nên nói gì, Hạ Hà bên cạnh đã lên tiếng.
“Tao là bạn cùng phòng của cậu ấy, sao?” Giọng điệu Hạ Hà rất bất thiện, “Ngôn kết bạn với ai liên quan đến mày à?”
Đầu tôi đầy dấu chấm hỏi, hắn đang thêm mớ hỗn độn gì vậy?
Nhác thấy vẻ mặt của Ký Minh Trạch, tôi thầm thấy không ổn. Cậu ta đang bừng bừng lửa giận, như kiểu không khống chế cảm xúc của mình được nữa. Tình cảnh thật khiến người ta đau đầu.
Bữa này sao mà ăn được nữa đây.
Tôi nói, “Kỷ Minh Trạch, thật ra tôi không còn chuyện gì để nói đâu, cậu về đi.”
Kỷ Minh Trạch hoàn toàn không có ý định rời đi, cậu ta nhìn chằm chặp tôi, “Tớ biết cậu giống tớ mà Ngôn, cậu đang cùng nó…”
Tôi biết cậu ta lại đang nghi ngờ tôi là gay, vậy nên tôi trực tiếp ngắt lời, “Tôi không phải. Cậu ấy là bạn tôi.”
“Thế sao cậu lại cho nó khoác vai? Trước kia cậu đâu có cho người khác làm thế.”
Tôi sốc, mắt cậu ta để làm cảnh hả? Không thấy tôi đang cậy tay Hạ Hà ra à? Nhưng hắn khỏe quá làm tôi chưa cậy ra được mà thôi.
Đệch mợ, chẳng lẽ cậu ta nghĩ tôi như này là đã nghiện còn ngại?
Kỷ Minh Trạch đỏ quạch mắt, trừng trừng ra lệnh Hạ Hà, “Bỏ cái tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-ra-ong-thang-nhu-nay/1162951/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.