Sau này tôi về nước.
Gặp được Trần Viên Viên.
Bọn tôi ở bên nhau rồi.
Cuối cùng tôi cũng đăng dòng trạng thái đầu tiên lên vòng bạn bè: “Ừm, bên nhau rồi, cô ấy rất ngọt.”
Coi như đây là lời thông báo với bạn bè, cũng như lời tổng kết với mấy năm này của tôi.
Cảm giác ôm lấy cô ấy như thể được sự ngọt ngào của cô ấy lấp đầy vậy.
Sau này tôi không gặp Hạ Hạ nữa, nghe nói cậu ấy cùng với giáo viên hướng dẫn làm dự án nào đó ở công ty.
Sau đấy nữa, Châu Duy gửi cho tôi một tin nhắn: “Văn Tu, tôi bị một thứ quấy nhiễu.”
“Nói.”
“Nếu như có một người con gái, mà tôi chỉ coi cô ấy là anh em, nhưng cô ấy lại hôn tôi thì tôi nên làm thế nào?”
“Cút!”
Tôi đọc tin nhắn thế rồi lửa giận bốc lên.
Bao nhiêu năm rồi cậu còn khiến tôi khó chịu nữa?
“Cậu đang bốc phét à?”
“Cậu cáu cái gì? Tôi không nói Trần Viên Viên đâu!”
“…” Sao không nói sớm: “Vậy là ai?”
“Hạ Hạ.”
Cậu ấy giải thích với tôi: “Tôi ra nước ngoài tìm cậu nhưng mà không ngờ cậu lại về nước rồi, thế nên Hạ Hạ tiếp đón tôi, tối hôm đó bọn tôi chơi với bạn của cô ấy, chơi hồi lâu…”
“Đột nhiên cô ấy hôn tôi một cái.”
Tôi nghe mà trở nên mờ mịt: “Cậu ấy hôn cậu làm gì?”
“Bọn tôi chơi thật lòng hay mạo hiểm, cô ấy phải hôn một người đàn ông ở đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-ra-cau-ay-thich-toi/2941320/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.