Cung Hi Nặc lần này mang đến mấy đĩa CD âm nhạc giành cho thai nhi, buổi chiều không có việc gì, hai người song song ngồi ở sô pha, trong phòng quanh quẩn âm thanh thư hoãn nhu hoà.
Nguyên Cảnh Khôn nghiêng mặt, Cung Hi Nặc đầu dựa bờ vai của anh, nhắm mắt lại, nghe âm nhạc không khỏi làm cho tinh thần thư giãn, mơ mơ màng màng mà ngủ.
Nguyên Cảnh Khôn nhìn chăm chú vào y một lúc lâu, mặt Cung Hi Nặc rất đẹp, bởi vì cúi đầu nên không thể thấy hết mặt, có lẽ càng mơ hồ không rõ càng bị vẻ đẹp ấy vô duyên vô cớ mà cuốn lấy, càng mông lung ngược lại càng làm cho tâm hoảng ý loạn, hãm sâu trong đó.
Cung Hi Nặc lúc ngủ mặt không có biểu tình gì, hàng lông mi dài nhắm lại có bóng in lên, môi nhắm chặt, hơi thở lúc cao lúc thấp, gọng kính đặt ở trên sống mũi hơi nghiêng lệch.
Trên mặt kính có một chút loang khiến cho Nguyên Cảnh Khôn chú ý, thật cẩn thận mà lấy kính từ trên mặt y xuống, nhẹ nhàng từ phía sau lấy ra một chiếc khăn ở trong túi dùng để lau CD, lau mắt kính cho y.
Nguyên Cảnh Khôn lau thật sự cẩn thận, khăn vải màu hồng nhạt dọc theo gọng kính thuận chiều kim đồng hồ xoay tròn, một chút lại một chút, lau bên phải xong lại lau bên trái, một lần nữa đem kính cẩn thận đeo lại cho y.
Nguyên Cảnh Khôn tay còn đặt ở trên kính, người Cung Hi Nặc động động, như muốn tỉnh lại. Nguyên Cảnh Khôn lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-ra-anh-yeu-em/2106552/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.