- Tiểu Tuyết!
Hoàng Gia Bảo vừa vào cửa, nhìn thấy Bạch Vân Tuyết đã lớn tiếng chào. Cô nhìn thấy và cũng nghe thấy nhưng im bặt không biết nói gì. Người trước mặt trong mắt cô là người không hề quen biết. Đầu cô nhảy không biết bao nhiêu là cái tên nhưng càng lúc như thế này cô lại càng không thể đoán ra. Lăng Lập Thành thấy vậy lập tức lên tiếng nhắc nhở:
- Vân Nhi, anh Hoàng xuống núi thăm chúng ta đấy, còn không nhanh chóng đi lấy nước mời anh ấy đi.
- Dạ, anh Hoàng vào phòng ngồi cho mát chờ em một chút.
Bạch Vân Tuyết đè nén sự lo lắng chạy vụt đi Hoàng Gia Bảo dù có lấy làm lạ nhưng cũng chẳng nghĩ nhiều vui vẻ theo chân Lăng Lập Thành vào phòng khách. Vân Tuyết chạy tới phòng nghỉ để pha trà trong lòng vẫn không thể hết sợ hãi. May mắn được Lăng Lập Thành giúp đỡ nếu không cô sẽ không biết nên làm gì trong trường hợp vừa rồi
Bạch Vân Tuyết vào phòng khách liền thấy Lăng Lập Thành và Hoàng Gia Bảo nói chuyện rất vui vẻ như những người anh em lâu ngày gặp mặt.
- A, tiểu Tuyết đây rồi. Sao rồi em? Khoẻ rồi chứ?
- Vợ chồng anh thiết đãi em đến thế sao em có thể không khoẻ chứ. Anh Hoàng lần này xuống núi được mấy ngày vậy ạ?
- Gì vậy tiểu Tuyết? Chưa gì đã muốn đuổi anh sao?
- Ấy sao có thể chứ? Em là muốn hỏi xem anh có thể ở lại bao nhiêu ngày để em sắp xếp tiệc rượu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-ra-anh-tra-thu-toi/3031739/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.