Bạch Vân Tuyết cứ cảm thấy hai người đàn ông đang tính toán gì đấy mà nhất định không cho mình biết khiến cô tò mò muốn chết. Cô hết năn nỉ rồi lại rên rỉ và chuyển qua doạ nạt nhưng cuối cùng hai người vẫn như cũ lắc đầu nhất quyết khẳng định không có chuyện gì xảy ra. Vì vậy sau khi ăn cô vẫn còn tức giận trừng mắt với hai người kia.
- Thôi nào, tiểu Tuyết. Để anh nói em nghe.
Nghe Hoàng Gia Bảo nói vậy, Lăng Lập Thành sợ hãi đến không dám hít thở. Bạch Vân Tuyết hớn hở tròn mắt chờ mong.
- Nói đi anh.
- Có một số việc chờ đợi kết quả nó mới thú vị chứ em biết từ đầu không vui đâu. Vậy nha.
Hoàng Gia Bảo rời đi bỏ mặc cô nhóc ngây ngốc sau khi nhận ra mình bị lừa thì tức giận dậm chân. Lăng Lập Thành bật cười mỉm cười như trút được gánh nặng. Anh vốn còn tưởng anh Hoàng sẽ nói hết cho cô biết nhưng hoá ra anh đã lo lắng thừa rồi.
Buổi tối ở quán cà phê mà sếp Hoàng đích thân chọn lựa:
- Sao nào? Quán anh chọn đẹp không?
- Đẹp nhưng em không biết là Vân Nhi có thích không?
- Ui giời với tính cách của tiểu Tuyết thì lãng mạn thế này chắc chắn sẽ thích. Chị chú còn chấm mà.
- Anh hỏi chị luôn ạ?
- Đương nhiên. Chú thấy anh chị hết lòng chưa? Đám cưới lẹ đi cho chúng tôi uống rượu đấy.
- Nếu thành công thì em phải mời rượu anh chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-ra-anh-tra-thu-toi/3031736/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.