Hôm kỷ niệm ngày thành lập trường, hai người cùng về trường cũ đã từng học. Lúc đầu đi cùng Hướng Phi, nhưng đến cổng trường gặp được bạn học cũ, sau khi chia làm hai nhóm, Thẩm lâm vốn không có người quen nào cho nên vẫn luôn đi cạnh Phó Học Nham. Nhân duyên của Phó Học Nham rất tốt, không quan tâm có cùng khóa hay không, gặp hắn đều sẽ lên tiếng chào hỏi, nói chuyện phiếm vài câu.
Hỏi đến Thẩm Lâm, Phó Học Nham sẽ cười giới thiệu: “Người yêu của tôi, là kiểu sau này tôi phải ra nước ngoài kết hôn.”
Rất nhiều bạn cùng lớp tỏ ý chúc phúc, cũng có vài người không thể nào hiểu được, thế nhưng Phó Học Nham dắt Thẩm Lâm từ đầu đến cuối, thoải mái không che không che đậy.
Chạng vạng tối thao trường đã tụ tập rất nhiều bạn học, có nói cười về cuộc sống, có chụp ảnh chung, Phó Học Nham dắt Thẩm Lâm đi đến tòa nhà dạy học, hắn đứng trước cửa lớp học của Thẩm Lâm, quay đầu đếm: “Khi đó chúng ta chỉ cách năm lớp thôi sao?”
“Ừm.”
Phó Học Nham nghi hoặc: “Vậy chắc anh cũng từng gặp em chứ?”
Thẩm Lâm xấu hổ nhìn hắn: “Thật… thật ra thì em đều cố ý tránh anh.”
Phó Học Nham giật mình: “Lí do? Hồi đó anh đáng sợ lắm hả?”
Thẩm Lâm vội vàng giải thích: “Không phải không phải, bởi vì em thích anh… cho nên sợ, sợ bị anh phát hiện.”
“Cho nên em đã tránh anh?”
“Ừm…”
Phó Học Nham vừa tức vừa cảm thấy buồn cười, hắn chọc chọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-ra-anh-cung-thich-em/2285206/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.