9.
Trong sân tĩnh lặng, tôi không nhịn được cười mỉa mai vài tiếng.
Quay đầu lại phát hiện Quý Sâm sau lưng cách tôi vài bước.
Không biết hắn đến đây lúc nào, chỉ lặng lẽ đứng nhìn tôi.
10.
Tôi giả vờ không nhìn thấy hắn, đi lướt qua, hắn đi theo sau lưng tôi.
Ra khỏi cổng trường một đoạn, tôi quay đầu lại thì thấy hắn vẫn đang theo sát tôi từng bước chân.
Tựa như hồi còn ở trường cấp ba nhiều năm về trước, sợ bị bạn học và giáo viên phát hiện, hắn đều giữ khoảng cách như này để hộ tống tôi đi học buổi tối.
Là hiệp sĩ của riêng tôi.
Giờ phút này, dù không có ai phá hủy lớp cửa sổ đấy, nhưng trong lòng chúng tôi đã sớm hiểu rõ.
Đúng.
Là tôi ngu xuẩn, mười năm sớm chiều bầu bạn bên nhau, chúng tôi đã sớm quen thuộc đối phương tới độ như khắc vào xương tủy.
Làm sao có thể xóa bỏ được bằng việc thay đổi một cơ thể.
Tôi đột nhiên quay đầu, hung dữ nhìn chằm chằm Quý Sâm nói:
"Tôi biết rõ anh muốn nói cái gì, không được nói!"
Người đàn ông bị tôi dữ dằn nạt ngược lại nở nụ cười.
Hắn giơ tay làm tư thế đầu hàng.
"Được."
Tôi nói tiếp: "Anh cũng đừng đi theo tôi. Anh đi theo tôi làm cái gì?"
Nụ cười của Quý Sâm dần biến mất, hắn trầm giọng nói: "Minh Du làm cho em buồn, anh thay mặt nó xin lỗi em."
Tôi cứng đờ cười hai tiếng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-quy-mo-ha/2906673/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.