Edit: Yunchan
Vào nửa đêm canh ba, dưới ánh mắt dõi theo của mọi người Lâm trạch, Kinh Niên dẫn Thi công tử lên đường tới bãi tha ma trên núi, phù tự trên trán thi công tử đã đổi từ “Phong” sang “Cân”(*),và cũng hệt như Thi Ngũ gia, nhảy tưng tưng theo sau Kinh Niên.
(*) Đi theo.
Đêm nay gió lạnh một cách lạ lùng, mây đen che trăng, mỗi ngã phố đều vắng tanh im ắng, tối đen như mực, thỉnh thoảng vẳng tới vài tiếng mèo kêu, nghe thê lương vô cùng. Người trong thành đại khái đều biết chuyện dẫn thi lên núi này, thế nên nhà nhà đều đóng cửa tắt đèn sớm, ngay cả đồng la điểm canh cũng vắng tiếng.
Kinh Niên xách theo chiếc đèn lồng mờ nhạt mở đường phía trước, vừa đón gió lạnh vừa hát ngâm nga, cũng do Lâm lão gia đã thanh toán trước một nửa tiền đặt cọc, nên mới khiến cho tâm trạng Kinh Niên phấn khởi thế này.
“Ôi chao, Ngũ gia, đại công tử, chúng ta sắp ra khỏi thành rồi, sức đi của Kinh Niên cũng cừ ghê!” Kinh Niên chạy vài bước tới cổng thành, vẫy tay với phía sau, vừa nghĩ sau khi xong việc là có thể nhét được một khoản thù lao kha khá vào hầu bao là cô đã vui vẻ không đừng được.
Ra khỏi cổng thành đi chưa đầy hai dặm chính là đường núi dốc dẫn lên bãi tha ma, hai bên con đường hẹp là rừng cây yên tĩnh, liếc qua chỉ thấy sâu hút như cái hang đen ngòm không đáy. Đừng nói người bình thường không dám qua lại vào đêm khuya, mà phần lớn người dẫn thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-quan-kinh-nien/131450/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.