“Lại… lại sâu chút… Lượng… ta muốn…” Đến cuối cùng, làm sao còn là luyện công, căn bản là đang làm tình, Lục Đỉnh Nguyên không ngừng vặn vẹo vòng eo của mình, khiến Hàn Lượng muốn nhắc nhở cũng đã không thể áp chế được lửa dục.
“…Ngô…” Hàn Lượng nhéo mông Lục Đỉnh Nguyên, đem vật đã đỉnh tới gốc của mình lại đi vào sâu một chút. Phải biết rằng, vật kia của Hàn Lượng đã là không nhỏ, dù sao người cao hơn 1m8, phía dưới có nhỏ thì cũng nhỏ không tới chỗ nào, nhưng là mấy năm nay, không biết là do làm việc ấy quá cần cù, hay là hiệu quả của song tu, vật kia của Hàn Lượng lại lớn vài vòng, quả thật còn lớn hơn hạ thể của người da đen mà hắn từng thấy.
“A” Lục Đỉnh Nguyên thét lên một tiếng, “Thoải mái… Chính là nơi đó… Còn muốn… Lượng…” Lục Đỉnh Nguyên chống hai tay trên đùi Hàn Lượng, cơ hồ không thể chống đỡ thân thể đã bị dục vọng chiếm đoạt, ngồi lắc lắc lắc lắc.
“Ngô… Nai con… Ngươi chậm… ha…” Đã không còn kịp rồi, nói còn chưa xong, Hàn Lượng đã không thể chịu được mà bắn ra.
“A…” Theo Hàn Lượng bắn ***, Lục Đỉnh Nguyên hung hăng run lên.
Một việc mà hai người không tưởng được lại xảy ra, Hàn Lượng bắn *** cũng không có cảm giác đứt đoạn, dịch thể kia bắn vào trong cơ thể Lục Đỉnh Nguyên, Lục Đỉnh Nguyên chỉ cảm thấy hơi nóng, sau đó trong cơ thể sóng gió ầm ầm chảy xuống, nhưng lại giống như bắn âm ***. Hàn Lượng chỉ cảm thấy có gì đó chảy vào trong âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-nguoc-thanh-tinh/738681/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.