Đến ngày hôm sau, Hàn Lượng cùng Lục Đỉnh Nguyên đi ra mật thất, đến Tụ Sự Đường, ba cung Xuân, Thu, Đông đồng thời truyền ra một tin tức kinh người, Toàn Hữu Câu điên rồi! Toàn Hữu Câu chẳng những không ăn cơm, còn ấn người đưa cơm của Đông cung xuống đất, lột sạch quần, thiếu chút nữa nuốt vật kia của người ta. Hơn nữa hắn còn không ngừng kêu người thao hắn, biến thành những phậm nhân khác trong nhà tù người người xuân tâm nảy mầm, không kêu muốn nữ nhân, thì đáp lại Toàn Hữu Câu, nói ca ca thao ngươi! Hiện tại trong nhà tù đã vô cùng ồn ào hỗn loạn!
Lục Đỉnh Nguyên cùng bốn hộ pháp nhìn về phía Hàn Lượng, rõ ràng muốn nói: Ngươi mang về ngươi xử lý!
“Nga?” Hàn Lượng tà tà bật cười, “Còn có loại chuyện này?”
Nhìn tươi cười của Hàn Lượng, không biết vì sao năm người đồng loạt run lên, giống như bị gió lạnh tháng chạp đánh bất ngờ.
“Nếu hắn yêu cầu như vậy, vậy thì đưa tên nào tích cực chủ động cho hắn đi! Nếu không ăn cơm thì không cần đưa, hắn sẽ có biện pháp ăn no!” Hàn Lượng liền định án như vậy.
…
“Người yêu phải ngươi thực thảm!” Sau khi mọi người yên lặng thật lâu, Lục Đỉnh Nguyên đột nhiên nói một câu, bốn hộ pháp gật đầu như giã tỏi.
“Ngươi cũng thảm sao?” Hàn Lượng kéo Lục Đỉnh Nguyên đến trước người.
“A” Lục Đỉnh Nguyên đỏ mặt, không biết làm sao trả lời. Bốn hộ pháp lại rất có ăn ý đồng loạt gật đầu.
“Ha ha ha…” Hàn Lượng cười to ra tiếng, “Vậy ngươi chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-nguoc-thanh-tinh/738673/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.