Lục Đỉnh Nguyên lúc này là thật sự bị dọa, y từng thấy được thủ đoạn phân thây của Hàn Lượng, chẳng lẽ lúc này muốn sử dụng trên người y sao? Lục Đỉnh Nguyên liên tục lắc đầu, lắc đến nước mắt văng khắp nơi cũng không phát hiện.
Lượng, đừng đối với ta như vậy, đừng!
“Tại sao lại khóc?” Hàn Lượng lại nở nụ cười. Lục Đỉnh Nguyên cuối cùng cũng có phản ứng, Nai Con tử khí nặng nề chỉ làm cho hắn càng thêm bực mình mà thôi.
Đến gần Lục Đỉnh Nguyên, lại nhìn thấy trong mắt Lục Đỉnh Nguyên tràn đầy hoảng sợ, Hàn Lượng liền đem dao giải phẫu lạnh lẽo dán sát thắt lưng của Lục Đỉnh Nguyên, “Ta chưa từng thật sự khiến ngươi bị thương đúng không? Ngươi nên tín nhiệm ta.” Nói xong, dao thứ nhất liền cắt xuống, từ thắt lưng trái đến ngực phải, một vết dao kéo ngang trên người Lục Đỉnh Nguyên.
Ngay lúc Hàn Lượng quơ dao, Lục Đỉnh Nguyên hít sâu một hơi, hung hăng nhắm mắt lại, lại phát hiện, miệng vết thương mặt dù dài, lại không hề đau đớn như trong tưởng tượng của mình. Không nói đến trước đó mình bị thương vô số lần, từ sớm đã rất có thể chịu đau, chỉ nói vết thương này lớn như vậy, máu không chảy mấy giọt, ngay cả đau cũng không có bao nhiêu. Cảm giác đau đớn kia, so với nói là đao thương, không bằng nói càng giống như bị kim đâm, chẳng qua phạm vi bị đâm có hơi rộng.
“Ngươi biết không? Da người chia thành biểu bì và mô liên kết, chỉ cần không tổn thương tới mô liên kết, sẽ không để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-nguoc-thanh-tinh/738641/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.