“Dựa theo phân tích của ta, mẫu thân của ngươi không biết phương pháp tu luyện của nam tử, cũng không biết pháp môn song tu, cho nên truyền cho ngươi là phương pháp tu luyện của nữ tử, đúng không?”
“Đúng.”
“Nhưng ngươi là nam tử. Ta nhớ rõ ngươi từng nói với ta, trước khi ngươi bị thương ăn Can Chi Quả, cũng chỉ có thể đem công phu luyện tới tầng thứ ba, có phải hay không?”
“Phải.” Chuyện cũ nghĩ lại mà kinh kia, Lục Đỉnh Nguyên đã nói rất rõ với Hàn Lượng, cũng không để ý nhắc lại một lần.
“Ta nghĩ, vấn đề nằm ở chỗ Can Chi Quả. Lúc trước ngươi nói, Can Chi Quả nhất đế song chi, chia làm hai quả âm dương, nhưng hai quả âm dương khó bề phân biệt, ngươi cũng không biết chính mình ăn là quả nào?”
“Nói chính xác, ngoài quả đưa cho ngươi, ta căn bản chưa thấy hình dạng của quả còn lại. Năm đó phụ thân của ta bệnh chết, mẫu thân đem mình nhốt lại cùng phụ thân không ăn không uống. Ta tuổi còn nhỏ, tâm tình không chỗ phát tiết, liền ra cửa gây chuyện, cộng thêm chút tâm tư nổi danh lập vạn, liền không biết trời cao đất rộng đi tìm Thiên hạ đệ nhất tiên, kết quả mặc dù thắng, cũng là hôn mê bị nâng về, chờ lúc tỉnh lại, cũng đã ăn xong Can Chi Quả, cũng lên ngôi cung chủ, mẫu thân chống đỡ một hơi cuối cùng, dặn dò chút chuyện quan trọng trong cung, lại chưa kịp nói chi tiết, liền đã đi bồi phụ thân.” Lục Đỉnh Nguyên ưu sầu hồi ức.
“Ân,” Hàn Lượng ôm Lục Đỉnh Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-nguoc-thanh-tinh/738625/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.