“Lãnh Ngưng Hương?” Hàn Lượng làm một biểu tình tự hỏi, một bàn tay vô thức vuốt ve tóc Lục Đỉnh Nguyên. “Tiểu Hà Tử cho ngươi thử qua các loại dược gì?”
“Có thể thử cơ hồ đều thử qua,” Lục Đỉnh Nguyên lại đem Phi Ảnh như thế nào lấy máu của Hoàng đế, mấy ngày nay Tiểu Hà tử lại như thế nào thí nghiệm thuốc cho y, bao gồm phản ứng sau mỗi lần thí nghiệm toàn bộ nói một lần, cuối cùng còn bất đắc dĩ nói, “Ngay cả nước tiểu đồng tử ta đều đã muốn uống qua!”
Hàn Lượng sửng sốt, lập tức cười ha ha, khiến cho hai gò má Lục Đỉnh Nguyên ửng hồng nhưng cũng không dám ngăn lại, thẳng chờ đến hắn cười đủ, mới đứng đắn nói: “Nước tiểu đồng tử thì ta không biết, bất quá máu hoàng đế căn bản không thể dùng được.”
“Tại sao?” Lục Đỉnh Nguyên khó hiểu, dù sao trước đó bọn họ đối với máu của Hoàng đế ký thác kỳ vọng rất cao.
“Ngươi từng nói, loại độc này là do một ít nữ tử trên giang hồ dùng để tìm trượng phu, không quý lại không có giải dược, kia xin hỏi, bọn họ tìm đến một phế nhân làm gì? Nhất định các nàng có biện pháp giải. Nếu giải dược là máu của Hoàng đế, ngươi cho rằng các nàng có bản sự ba ngày hai lần chạy vào trong cung, còn muốn có bao nhiêu máu liền có bấy nhiêu? Ngươi cho là Hoàng đế là con gà các nàng nuôi sau vườn sao?” Hàn Lượng nói một câu khiến Lục Đỉnh Nguyên không thích cười phải bật cười ra tiếng.
“Huống hồ, lấy y lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-nguoc-thanh-tinh/738515/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.