“Chủ tử, chúng ta nghỉ một chút đã.” Đột nhiên, một giọng nói thánh thót truyền ra từ trong xe: “Đã chạy liên tục cả một buổi trưa rồi, cũng nên dừng lại dùng chút điểm tâm.”
Nam nhân mặc y phục màu đen, cưỡi con ngựa cũng đen tuyền đi đằng trước, sau khi nghe câu nói ấy, ghìm lại dây cương, con ngựa ***g lên cao, sau đó nhanh chóng dừng lại. Những người đi sau cũng nhanh chóng ghìm cường, hiển nhiên, đều là dân đã qua huấn luyện cả.
Nam nhân mặc y phục màu đen thúc ngựa chạy đến bên xe ngựa, mành cửa xe ngựa cũng được vén lên: ” Chủ tử, cơm đã dọn xong rồi, nhanh đi rửa mặt rồi dùng cơm thôi.” Cùng với thanh âm thánh thót, một gương mặt quyến rũ với nụ cười rạng rỡ cũng hiện ra sau tấm rèm.
“Công phu hầu hạ bề trên của Hà tổng quản lại tiến bộ hơn rồi ” Người nói là một vị cô nương cực kì xinh đẹp, áo chẽn bó sát người, lưng đeo song đao, vừa nhìn đã biết là người luyện võ. Gương mặt nhỏ nhắn, lại có một đôi lông mày thanh tú vút cao, thực sự khiến người ta không cách nào rời mắt, vóc người cao gầy, thậm chí còn cao hơn so với nam nhân bước ra trước nàng.
“Đông Hộ Pháp nói lời này là có ý gì? Việc của nô tài chính là hầu hạ chủ tử, làm chu đáo là bổn phận của ta, nào có chuyện tiến bộ hay không tiến bộ” Người được gọi là Hà Tổng Quản, ung dung bước đến trước mặt nam nhân mặc áo đen, đỡ lấy dây cương, dâng lên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-nguoc-thanh-tinh/256267/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.