Tết Nguyên tiêu, khắp nơi nô nức người đi trẩy hội. Nhưng ở ngôi làng Nghè này, không có cái hội nào đông người bằng cụ Lý kén rể.
Cô Ngải là con gái đầu lòng của cụ Lý với bà Cả. Không ai nhìn thấy bà Cả bao giờ, cũng chẳng biết bà là ai, còn sống hay đã chết. Bởi hồi còn thanh niên trai tráng, cụ Lý đi buôn bán trên ngược, khi đi chỉ có một mình, khi về lại bế theo cô Ngải trên tay.
Người ta đồn cụ Lý bị gái bản cho ăn ngải nên mới có cô, nên cụ không thích đứa con gái này, mới đặt tên cô là Ngải. Về làng cụ cưới vợ hai, bà Hai ghét con riêng của chồng lắm, thường ngấm ngầm bắt nạt cô, mà cụ cũng nhắm mắt làm ngơ.
Cô Ngải cứ thế lớn lên trong sự ghẻ lạnh của mẹ ghẻ và sự thờ ơ của cụ Lý. Cô vừa đẹp người vừa đẹp nết, lần này kén rể, thanh niên trong làng, rồi cả mấy làng bên cũng kéo đến chật cả sân nhà cụ Lý.
Ai nấy đều háo hức, không biết cụ Lý thách đố chàng rể tương lai cái gì?
"Ta đây chẳng thiếu cái gì, chỉ cần một điều kiện: Con rể tương lai của ta phải gan dạ hơn ta."
"Đêm nay các anh hãy ở lại đây, ai qua được thử thách của ta, ta liền gả con gái cho người đó!"
Đám thanh niên xì xầm xôn xao, nghe lạ thế nhỉ, chưa thấy ai ra điều kiện kén rể lạ lùng như thế bao giờ. Lại nhìn sang cô Ngải đứng một bên, xinh đẹp mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-ngai/2654410/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.